liêu xiêu bước qua vận mệnh
gã say ru rú mặt người
bềnh bồng trôi qua mặt lộ
nhà văn tự xưng quá buồn
hơn sáu mươi năm còm cõi
thịt da ném cuộc tù đày
bên đời gót chân dẫm mỏi
sáng chiều ngây với cuộc say
rụng rời vẫy chào cuộc chiến
buông đao bẻ kiếm thì thôi
lui chân đảo điên nửa kiếp
ném đàn đập vỡ tinh khôi
lê la mấy ai chịu nổi
sáng chiều mưa nắng rong chơi
anh đi chắc lòng còn nuối
có khi sỏi đá không vui...
|