Cuối Năm, Dồn Nén Bao Giấc Mộng


 
 

bàn chân nhỏ dẫm lên cát
tiếng nói mơ hồ theo nhau đuổi nhau qua triền dốc
em ngồi trong chiêm bao nhặt gió
ngực áo mong manh chờ
hơi thở dồn nén
tim em đập nhanh quá đổi
mùa xuân treo trên cành mai

những lá nõn chồi non hoan ca
rộn ràng bài tình ái
lũ ong bướm giao hoan mùa ngây ngất
em ngây ngất
chờ ai
hoa hé lòng chờ ai

chiêm bao rối nùi làn tóc
cuốn bao nhiêu là mộng
thời gian là nỗi tàn phai của đông lạnh
để lại trôi về một mùa xuân ám ảnh
phải không anh

đêm rồi sẽ tàn đêm thật nhanh
giấc mơ choàng tỉnh giấc
em choàng ôm anh
bàn tay ấm rơi xuống gối một lần khát nhau
em muốn

những ngón cuồng lại tìm nhau
mùa xuân rồi lại rơi vào mộng.

 

Âu Thị Phục An