chiều Sài Gòn ngập nắng
trên con đường lạ
và quen trong ký ức hồ như rất nhiều năm ta vắng mặt.
có vài tiếng kêu trên đám lá lao xao
đầy gió.
dẵm bước chân trên hè phố năm xưa
nghiêng ngã chút già nua trong trí nhớ
có yêu dấu nào còn không anh
khi nửa đời ta quẩn quanh cùng số phận
ngơ ngác trên con đường
quen
như một nụ hôn cuối ngày trên gác trọ
vội vàng anh trao
đã thôi không còn không còn nữa
ngồi kia vài khuôn mặt bạn bè
ngồi kia nhiều nổi nhớ nôn nao bất ngờ bắt gặp
nhiều nụ cười trên khóe môi
rất buồn
đêm họp mặt
nhăn nheo
như từng vết cày của thời gian đi qua trên từng lọn tóc muối tiêu giểu cợt
đèn vàng và rượu và bia
mỗi năm dăm ba lần họp mặt
còn thấy nhau là còn chúc nhau
hớn hở
chia tay
anh đâu rồi
và đâu rồi ngày tháng ấy
bước về trong đêm sâu
một mình
có lá che ngang đầu
có ngàn tiếng sầu rơi trong lá chết
dưới chân đau
nhoi nhói
tiếng đêm
lòng sao lạnh.
|