Bọt Sóng Thời Tuổi Trẻ

 
 

Em yêu
Hãy vớt cho anh những bọt sóng
Anh đã thử bao năm mà chưa đuợc
Những bọt sóng trắng xóa không biết từ đâu
và biến mất khi đôi tay cố tình đón lấy

Ta chạy theo nhau ngày đó
Bờ biển còn vương những hình ảnh của một thời
Em chạy ra xa đón nhận những đợt nước
Như con tầu nhỏ đang ra khơi
Hình như trong em,
giấc mơ thoát khỏi thành phố này đã theo những đợt sóng
rủ rê

Em yêu
Ðã bao lần cát đã trôi nhanh dưới chân
Em đã uống những ngụm nước mặn
Mắt em hoảng hốt
Tìm anh, sặc sụa
Biển có những lạnh lùng
Và biển sâu thẳm
Anh thương những biển đêm
Ngày đó
Chúng ta đáng lẽ đã vĩnh biệt nhau
Như thế còn hơn

Cố đi em, dù không bắt được
Nhưng bọt sóng vẫn không đi đâu
Ở mãi bên ta trong chiều nay
Hay những lần anh trở lại tìm em
Những bọt sóng cố lên bờ từ hằng ngàn năm nay
Nhưng biết bao giờ mới đi thêm một đoạn
Đến bờ cát đầy dấu chân người
Đôi ta không vậy phải không em
Có phải em đã đến bên anh
Hay anh tưởng thế

Sao không nói cho anh nghe những điều thầm kín
Em muốn ta rời nhau
Biền bao la nhưng như những vách tù khổng lồ
Giam mãi đời em êm ái
Anh cũng như những bọt sóng gần
Ngăn chặn những lần em muốn ra khơi
Một tương lai tù hãm
Một cuộc đời buồn bên nhau
Sao em không nói ra
Như vậy

Em yêu,
Từ bên kia bờ biển
Anh trả lại em những giấc mơ viễn xứ
Bọt sóng bên này
Bọt sóng bên kia
Anh tưởng đôi ta cùng chia biển mặn

Vẫn mơ đi em
Đã biết bao nhiêu năm rồi mình không gặp
Em có đang thả hồn thao thức trên bờ cát trắng
Hay trên sông Tiền sông Hậu
Trên chín cửa biển bao la

Giã từ em
Giã từ những êm đẹp của một thời
Giã từ bờ cát
Từ bên kia bờ biển
Em chắc đã không còn chạy theo những đợt sóng vỗ bờ
Nước biển chắc không còn ướt nhũn chân em
Có phải đôi chân ngày xưa chỉ còn lang thang trên cát
Buồn tênh

Em yêu,
Kỷ niệm thời thơ ấu chưa qua
Mà tương lai thì sắp mất
Biển thì nhiều cửa
Còn đôi ta thì chỉ có những mơ ước
Đóng kín
Bên em
Bên anh
Bờ nào
Cũng vậy thôi
Anh chưa bao giờ yêu biển cả

 

Bùi Đức Tốn