Chiều Công Viên

 
 

Em yêu
Chiều đã về trên công viên
Những giọt nắng ấm áp nhẩy múa trên đường
Xuyên qua cành lá lao xao trong gió chiều
Ôm em trong lòng
Mà thương yêu
Cũng muốn hoà cùng ánh nắng nhẹ
Hôn lên mắt em
Lung linh trên đôi bờ mi

Em yêu
Sâu trong mầu hạt dẻ
Khi bờ mi em khép
Những giọt nắng không vào được
Anh thấy niềm vui cũng không còn nhẩy múa
Xa xôi đôi mắt
Chắc đang nhìn lại những con đường xưa
Đường của những kỷ niệm
Một thời của những ánh nắng chiều
Vàng nhạt

Em yêu
Anh thương những kỷ niệm
Như đám mây trời
Kỷ niệm trôi đi, bay về phương trời xa tắp
Và tan trong không gian
Nhưng những đám mây ngày ấy
Có bao giờ mất
Mây trở về trên không
Mang theo hương thơm ngày cũ

Em yêu
Chiều về trên cành lá thông
Gió nhẹ về trên công viên
Chắc em không nghe
Những tiếng thông reo
Âm thầm
Âm thầm trong lòng anh
Mang về hạnh phúc

Em yêu
Còn nhớ không
Ghế công viên
Em cho anh nụ hôn
Say hương như nụ hôn đầu
Ngày ấy
Giọt nắng ấm
Luồng gió thoảng
Đôi mi yêu khép kín
Em ngẩng mặt
Ta trao cho nhau yêu thương
Có đất trời làm chứng

Em yêu
Có nhớ không những thảm cỏ xanh
Đón bước chân em
Đôi chân anh thương yêu
Nâng niu
Lúc ngồi bên em
Những ngón chân đã nhọc nhằn
Bước trên những con đường xưa
Giờ đây
Nằm nghỉ trong lòng anh
Trong công viên chiều sắp tắt

Em yêu
Chiều sắp tắt rồi
Anh vẫn còn nhìn được vài sợi nắng
Loáng thoáng trên mặt em
Trên suối tóc êm đềm
Anh đã xoa từ lúc em mở nụ cười
Hất ngược mái tóc dài
Bên anh
Nắng sắp rời em
Nhưng anh sẽ mang cho em
Những giọt nắng mới

 

Bùi Đức Tốn