Công Viên Không Có Em

 
 

Giáo đường yên vắng
Những con chim đứng bên nhau
Ngủ gật trên cành
Trong ánh nắng gắt của trưa hè
Ủ rũ

Em yêu
Anh bước nhanh qua những thảm cỏ
Vẫn xanh như ngày qua
Bóng giáo đuòng
Lung linh trên mặt nước
Sao gió nhẹ mà nóng
Anh thở hắt những muộn phiền
Như trả về em hơi thở
Em cho anh chiều nào
Qua những nụ hôn
Giữa những tiếng thông reo

Em yêu
Nếu có giận anh
Sao em mang về công viên
Cái nóng của ngày đầu hè
Khi anh trở lại
Công viên có ghế đá nơi em đã ngẩng lên đó nhận thương yêu
Từ anh

Nóng và nắng làm nóng bỏng chỗ ngồi
Anh nhìn và thấy
Những xa vắng
Ngày chia tay
Của những người yêu nhau
Nước mắt rơi trên phiếm đá
Nằm vô tri từ lâu

Em yêu
Chiều ngày nào
Khi trao nhau những nụ hôn
Anh đã thấy những rạn nứt
Chỗ ta cùng ngồi
Đất đã che phần nào
Nhưng chiều nay
Hình như nắng đã làm rõ hơn những rạn nứt ấy
Anh thấy trong những ngoằn ngoèo
Phiến đá
Dòng sông nhỏ cạn nước
Thu mình trong thế giới nhỏ
Những buồn vui lẫn lộn
Của đôi ta, ngày sắp tới

Em yêu
Em còn nhớ cỏ xanh
Bên bờ hồ nhỏ
Nơi giáo đường soi bóng
Dẫm lên bước chân em chiều nào
Cỏ đã trở mình
Xoá những kỷ niệm của đôi ta
Đâu đã lâu phải không em
Những dấu chân đã bay đi
Theo những giọt sương đêm
Nào ai hay biết

Anh nhặt cho nhau trái thông
Khô vụn từ ngày nào
Thông cho em
Còn nguyên cọng lá úa
Như lúc xưa còn bé
Dứt những lá thông rời nhau
Như những sợi chỉ xanh
Không còn gặp lại
Anh không cho em đâu
Trái thông khô giữ lại
Buông xuống
Buồn rơi

Em yêu
Chiều đã lâu
Biết em không đến
Anh vớt những giọt nước
Thả rơi trên mặt
Nước làm ướt đôi môi khô
Em chắc biết
Những gì anh đang nghĩ
Chỉ đôi ta
Phải không
Phải không em

Dòng nước mát
Nhắc anh chiều sắp tắt
Em thì vẫn xa xôi
Anh vẫn biết vậy
Và công viên chiều nay
Cũng đâu có anh
Hai đứa
Đều nghĩ đến lần gặp nhau
Trong công viên
Có những cây thông đầy bóng mát

Không đến
Mà như vẫn chờ nhau

 

Bùi Đức Tốn