Em Hãy Thở Đi

(Viết cho những trẻ em phải kiếm sống cả ngày từ những bãi rác hôi thối)

 
 

Thở đi em
Hít đầy buồng phổi nhỏ
Từ xa xôi hương lúa đưa về
Những ngọt ngào của mùa gặt mới
Những đóa sen trong hồ
Tỏa hương tinh khiết
Đến từ cuối con đường

Thở đi em
Hít đầy buồng phổi nhỏ
Không khí thơm tho của tà áo mới
Mẹ mặc cho trong những giấc mơ
Mùi thơm của đói khát
Trong những lúc tình cờ
Em ngửi được từ bữa ăn chòm xóm
Những bát canh đầy ắp những thòm thèm

Thở đi em
Hít đầy buồng phổi nhỏ
Hơi của dòng sữa mẹ đã cạn tự năm nào
Mùi sữa thương yêu
Em nào có nhớ

Sáng rồi em, mặt trời mới mọc
Em dậy đi, còn ấm không những mảnh chăn tàn
Vươn vai lên và hít thở bầu trời
Mây rất sáng và gió mùa còn lạnh
Thở đi em cho đủ một ngày trời
Lúc nữa đây khi theo đám trẻ thơ
Vai vác sẵn những cái gùi để chứa
Tay nhanh tay những cái móc, lên đường

Khoan thở nhé em
Để tôi thử hít dùm em hơi thở mới đầu ngày
Ôi, mùi của những tàn dư
Trong bãi rác ngập tràn cơm áo cho hôm nay

Tôi thở rồi, nhường cho em đấy
Em cứ tự do
Em cứ tự do
Hít đầy buồng phổi nhỏ
Mùi của những cặn bã
Em quen rồi, tôi vẫn chưa quen

Trả lại tôi, huơng sen bên hồ
Mùi thơm bông lúa
Cho thơm ngát cuộc đời

Còn cơn gió thoảng
Cho em

 

Bùi Đức Tốn