Kể Chuyện Tình Buồn

 
 

Tôi về qua ngõ vắng
Mái tranh vẫn còn đây
Xưa cũ như những hàng rào mỏi mệt
Hàng cau xanh năm nào
Cao nhiều hơn dạo ấy
In trên chiều muộn
Những khoảng đen như báo trước
Điều bất hạnh

Còn đâu những hàng dăm bụt
Tươi mát sau cơn mưa
Những chuỗi Ti Gôn hai sắc
Anh bước theo em năm nào
Cố cài lên tóc
Hoa của tình yêu đơn sơ mọc bên hàng dậu

Anh không tìm được những cành lan cũ
Ba mươi năm rồi còn đâu
Bên giàn tre già những xác lan khô
Sao vẫn còn nằm yên
Không ai tưới cho những giọt nước mưa
Ngày đó

Vườn nhà em không biết vẫn giống ngày xưa
Qua ánh nắng chiều nhá nhem
Bồi hồi anh thấy vẫn còn cây liễu
Đã rũ những cành non xuống vai em
Em nhớ không,
Dấu vết của những tháng ngày bên nhau
Đan những ngón tay không rời

Anh đã mơ những năm tháng bên em
Hẹn nhau ngày sau bên cành liễu thắm
Em có bờ suối tóc
Anh có đôi mắt nhìn
Dáng em gầy xanh xao nhưng không buồn
Đôi mắt tinh anh lẫn những viên ngọc đen nhánh
Luôn mở to những cánh cửa
Linh hồn, cho anh
Ngày mới lớn

Đường ngày xưa đã mất đi những viên sỏi
Em hay ném nhẹ vào anh
Anh đang nghĩ về những bước chân
Quất quít nhau
Nhiều năm tháng
Cũng có những bước chân riêng
Âm thầm trong những đêm ba mươi tết
Ghé thăm em
Thêm kỷ niệm đôi mình

Những đêm ba mươi
Khi thời gian trao mùa

Anh chậm bước trong xóm nhỏ Qua những khung cửa đèn sáng
Đến nhà em
Then cổng cài hờ
Em ngây thơ tíu tít
Hình như cũng mong niềm vui
Trong khóe mắt em
Đêm xuân như đang về
Em đan những lời mừng vui
Trong mắt, đêm cuối năm đầm ấm
Bên nhau, dù không nói

Hình như có tiếng mõ đâu đây
Trong vườn năm xưa
Đôi chân anh sao vội quá
Cánh cổng vẫn không then
Có phải đã ba mươi năm qua không em
Sao tim anh vẫn như ngày xưa
Đập nhanh mỗi lần đẩy cánh cổng vườn nhà

Anh vội bước lên thềm
Nhìn qua khung cửa khép hờ
Sao em lại trong chiếc áo nâu sòng
Sao lại bàn thờ đầy hương khói
Sao lại ảm đạm thê lương
Mùa xuân mà em
Đêm trừ tịch sao không đón xuân về
Anh đến thăm em
Như những năm xưa
Dù ba mươi muà xuân qua
Cho anh nói lời xin lỗi

Tiếng kinh buồn
Giọng em vẫn như ngày nào
Trong ngỡ ngàng ta nhìn nhau
Em rơi câu kinh
Anh buông xuôi đôi tay
Trong khoảnh khắc thiên thu ấy
Nỗi buồn tràn về
Đầy ắp
Sao mình không thấy vui
Em âm thầm thấm những giọt nước mắt
Ôi những giọt nước mắt
Rơi trên đôi má gầy
Chỉ còn thoảng nét em ngày xưa
Ta cầm tay nhau êm đềm
Những ngón tay đan dưới hàng liễu năm nào
Giờ gầy guộc
Ta nhìn nhau không nói
Rồi trên bờ vai anh tiếng nức nở tràn ra
Mình cùng rung động những kỷ niệm xa xôi
Khóc đi em

Anh tìm lại bờ môi ngày nào
Vẫn chưa một lần hôn
Những bờ môi nhủ thầm nhưng không nói
Những bờ môi gửi lén những nụ hôn
Cho nhau
Gần nhưng thật xa
Đôi môi giờ khô héo
Em nhìn không nói
Đôi mắt không còn những yêu thương
Đang nặng trĩu nỗi buồn
Anh xin nhận lại từ nay

Nắm tay anh, em lặng lẽ ra vườn sau
Đêm cũng sắp về
Trong nhá nhem của trời
Anh theo em thắp hương trên mộ chí
Ba mươi năm không gặp
Những ai đã nằm yên
Sau vườn vậy em

Em ơi
Sao cứ âm thầm khóc mãi
Đã qua rồi những năm tháng nhọc nhằn
Người xa em dạo đó
Đã về đây

Em trao anh những nén hương sau cùng
Nhìn anh đau xót
Em ơi!
Sao mộ chí mang tên em
Em ơi! Sao đất trời xụp đổ
Sao đêm đen quá
Sao những giọt nước đã mất giờ trở lại
Sao môi anh khô
Nhịp tim đập ngày nào
Thẫn thờ hoảng hốt

Em ơi, sao không nói cho anh
Những mỏi mòn chờ đợi đã theo những hương hỏa
Mất dần
Mùa xuân năm trước
Trong yên lặng của nỗi quạnh hiu
Em đưa chị đến đây
Nằm yên vĩnh biệt
Không biết còn thương yêu ai

*

Đêm nay
Ôi những vì sao cô độc trên trời đen
Tiễn anh rời xóm nhỏ
Em đã xa anh từ ngày ấy
Sao không hiện vể
Khi anh ngập ngừng trên thềm nhà đêm nay
Tưởng là em, người em nhỏ ngày xưa
Hay mang cho đôi mình những chùm nhãn mới hái trong vườn
Và chờ từ anh
Những viên kẹo vừng
Thơm ngọt

Sao em không về
Tránh cho anh những ngỡ ngàng đau xót
Trong phút giây hạnh phúc đau thương
Tưởng em khóc trên bờ vai
Trả cho anh những buồn tủi
Bao năm
Em lại nằm yên sau vườn
Không nói

Sao em không về
Chỉ anh những lối cũ ta đi
Anh đã lạc, đã quên đi đôi mắt đen hạt ngọc
Đã quên đi mái tóc xõa bờ vai
Còn đâu em những ngón tay gầy
Đan nhau bên hàng liễu
Em ơi
Anh đã mất đi hương vị năm nào
Ta vẫn còn yêu nhau?

 

Bùi Đức Tốn