Theo Em Trong Xóm Nhỏ

 
 

Theo em từ thủa chưa quen lối
Thủa nhìn thấp thoáng giậu hoa tươi
Thủa vu vơ nhặt cành hoa phượng
Thủa lén nhìn anh miệng mỉm cười

Theo bước em về qua xóm nhỏ
Trộm nhìn luống cuống bước chân đi
Trên vai thả chiếc khăn quàng đỏ
Nhuộm thắm hồn anh khăn ướp mi

Cố bước theo em tim đập nhanh
Tờ thư muốn gửi chắc không thành
Đêm về mở đọc thương người ấy
Dệt mộng mơ người thương mỗi anh

Ngõ vắng hoa xuân hoa ngập lối
Người em xóm nhỏ về quê rồi
Tương tư anh xếp bài thơ mới
Thả xuống dòng kinh cho thơ trôi

Mưa xuân phơn phớt trên dòng nước
Thơ thả về đâu thơ ướt nhem
Anh về căn gác nhen bếp ước
Lửa ơi anh ước được chung thềm

Ngày xuân là lúc em bước xuống
Từ chuyến xe lô miệng mỉm cười
Xuân qua, anh vẫn xuân trong túi
Rút vội bài thơ nhớ tặng người

 

Bùi Đức Tốn