|
Nắm bụi trong tay
Thả đời rơi xuống
Phơi mình trên đất
Hạt bụi nằm yên
Nhìn bàn tay mở
Năm ngón tay gầy
Hạt bụi còn vương
Như còn nỗi nhớ
Nhiều năm trên đời
Linh hồn đâu thấy
Kỷ niệm in sâu
Trên bàn tay đó
Ngày xưa còn nhỏ
Nằm trong hạt bụi
Nghe từng lời thơ
Cận kề hơi thở
Ngày xưa còn nhớ
Hạt bụi còn hồng
Bụi nhiều vô biên
Xếp lên hình dáng
Bụi còn biết nói
Bụi biết thương yêu
Bụi lo sinh sống
Bụi là người quen
Giờ bụi lên trời
Nghỉ ngơi trong đất
Ngàn năm lặng lẽ
Đất trời bao dung
Đêm trên trần thế
Bụi hòa bóng tối
Cùng cả thế gian
Nằm yên tĩnh mịch
Nắng đổ chan hòa
Soi từng ngọn cỏ
Bụi nằm bên cạnh
Sưởi ấm thương yêu
Mưa về gió lạnh
Quạnh quẽ, đâu rồi?
Trôi theo giòng nước
Vĩnh biệt đất nguồn
Bàn tay trong nước
Hạt bụi trôi đi
Hạt bụi rời tay
Đời như không có
Ngày xưa còn nhỏ
Cùng bụi tụng kinh
Sắc tức thị không
Giờ đây vẫn tụng
Tụng về thiên cổ
Tụng đến tương lai
Kinh kệ quên dần
Còn hoài tiếng vọng
Vọng mùa đông giá
Lúc nắng hạ qua
Buồn thu vàng lá
Vọng đón xuân sang
Hoa xuân sắp nở
Đón hạt bụi về
Hương trầm thơm ngát
Hạt bụi lung linh
Mua Xuân thiếu vắng
Gió lạnh không gian
Cành mai thưa thớt
Lấm tấm bụi vàng
Quảnh quất đâu đây
Bụi hương thơm ngát
Chết, sống, bụi ơi
Đều là cõi tạm
Bên thềm pháo đỏ
Nhớ cánh áo xưa
Nhìn xuân qua cửa
Xác pháo bụi hồng
Rượu xuân càng uống
Nước mắt càng cay
Bụi như vướng vào
Nằm yên đi bụi
Say xuân ngủ vùi
Mơ mùa sum hợp
Bụi mù trong mộng
Gíó bay. Bụi ai?
Tỉnh giấc mơ xuân
Cánh đào đỏ rực
Loáng thoáng trên thềm
Hòa trong sương sớm
Sương như muốn nhuộm
Những cánh hoa rơi
Thành giọt máu đào
Lưu luyến không trôi
Máu đào không trôi
Thương thềm nhà cũ
Thương tấm lòng ai
Thương hương ngày ấy
Ngõ vắng xuân tươi
Hạt bụi đi tìm
Xuân ngàn năm trước
Xuân vạn năm sau
Gặp trẻ dung dăng
Hạt bụi reo mừng
Vang vang thiên cổ
Vui ngập xuân này
Xuân bầy trẻ nhỏ
Gót bước reo vui
Chân hồng lấm bụi
Yên vui xuân nồng
Yên ngàn hoa nở
Yên tiếng trẻ thơ
Yên ngày tan cuộc
Yên cuộc bể dâu
Yên ngọn lửa thiêng
Muôn hạt bụi còn
Tung bay trong gió
Lửa ai? Bụi ai?
|