Vĩnh Biệt Một Phần Đời

 
 

Nhạc thanh xuân dồn dập
Anh nắm tay em trong vũ điệu của đêm ngày đó
Những cánh tay còn hờ bên nhau
Chân dẫm lên những nụ cười khúc khích
Đêm không tương lai, huyền diệu
Đêm bỏ bẵng bên tai những thấp thỏm của ngày
Khi bên trời đì đùng tiếng động của những đổ vỡ
Thành phố tràn ngập chiến tranh
Ánh hỏa châu ngoằn nghèo trong trời xa
Bỏ dở bài hát quay cuồng
Anh trở về với lo âu của những ngày sắp tới
Tạm biệt, tạm biệt em
Tạm biệt

Người đánh đàn ngày ấy đêm nay khoác lên những mảnh áo đen
Hát để tang cho một thời
Để tang cho một người
Tay vẫn quen với những nốt nhạc đưa dồn dập
Và những sợi tóc bạc san sẻ cho nhau nắng tàn của chiều hấp hối
Rủ nhau, người đang dựng lại những khung cửa đổ vỡ
Vây quanh
Đêm vắng những quay cuồng

Đã qua đã qua lâu rồi
Thời của thành phố ưu tư
Lang thang trong giờ giới nghiêm
Giờ của những thấp thỏm trong từng ngôi nhà
Đêm chùn chân khi tiếng người dầm dập vây quanh
Hãy bắt, hãy mang tôi trở lại căn nhà xưa
Đứng trong bóng tối
Thầm lặng nhớ về những cái chết còn nóng hổi của bằng hữu
Đêm sốt ruột
Đêm bồn chồn
Đêm muốn vẫy bung thanh cửa sổ
Đêm lao mình vào những nguy hiểm
Cho những cái chết ngang nhau
Đêm của thời chinh chiến
Đã qua

Người ca sĩ lên tiếng hát
Bài của thủa sáu bẩy mươi khan đục
Đưa tiễn nhau đi trong đêm nay
Trong không gian nặng trĩu
Những tâm hồn già cỗi ngồi gần
Tìm về quá khứ
Lặng lẽ nhìn nhau, thấy mình cũng thế
Nặng nề trên đôi mắt mờ
Đôi chân duỗi dưới gầm ghế
Buông xuôi

Chào em, ngày tháng cũ
Đã mất đi, mất thật rồi
Ngọn lửa của những đêm êm đềm tiếng nhạc
Vĩnh biệt,
Vĩnh biệt một phần đời

 

Bùi Đức Tốn