Biển Thôi Không Cùng Sóng Vỗ...

 
 

rồi sẽ có một ngày
biển thôi trôi xuôi
quay nguợc lại
những chiều tóc gió
thổi nghiêng
theo mây xám lững lờ

rồi sẽ có ngày
biển thôi không cùng sóng vỗ
nguời đàn bà đứng đó
một dấu phôi tan
lời thì thầm phai hao
đưa về với những giấc mơ
phù phiếm cũ,
những nỗi niềm
không thể gọi tên...,
những ngã rẽ đang chờ đặt tên...
mỗi ngày càng dày hơn
theo năm tháng...
trên từng sợi tóc rơi…

rồi sẽ có ngày
biển lìa xa
cánh sen vàng chơi vơi
những cơn mưa lạnh lùng
buồn rớt…
thoáng một sát na
trong câu ca
chỉ còn lại những nốt lặng...

 

Ðàm Kim Liên