|
Sáng
trời âm u.
ngoài hiên
đơn độc cành lan tím
những cánh hoa đã bắt đầu héo,
một màu sậm hơn
Mơ hồ vọng đêm qua
những lời chúc
từ bạn bè ...
Trưa
ánh sáng loang nhẹ yếu ớt
mặt trời uất nghẹn ẩn khuất
và tôi …
cùng buổi chiều dài trôi qua
trên khung màn hình máy tính
những dòng chữ
những hình ảnh
dập dìu
âm thanh vang lên của chính tôi
vô hồn
như ...
vần thơ không điệu
câu văn không tròn …
một chút lãng quên để nhớ
một chút đau để còn hạnh phúc
theo tôi cùng thời gian
đều đặn …
tưởng khoảng trống vắng lấp đầy,
tĩnh lặng
và … tĩnh lặng
đơn độc đi qua
nỗi buồn rã màu gầy guộc
dừng chân
miền nhớ màu ngu ngơ
mông lung ... trôi
Có phải chốn bình yên
cho tôi …
không cần tim nơi đâu
vì ...
luôn hiện hữu
trong tôi !?
Bất chợt nhận ra
mùa này Sài Gòn -
không nhiều những ngày không nắng.
|