TRÒ CHƠI YÊU NƯỚC(1)

Guo Weigui liên hệ với tình báo Trung Quốc, FBI, và Donald Trump. Anh ta đang theo đuổi điều gì?


Ivan Osnos
The New Yorker
October 24, 2022
 
 
 

GUO đã xây dựng một cuộc sống mới như là một tay chơi trong giới truyền thông và chính trị Hoa Kỳ.

Photograph by Natalie Keyssar

Sherry-Netherland, tòa tháp kiểu tân-Phục hưng cao ở số 781 Đại lộ số 5, được biết đến như một trong những cửa hàng hợp tác “găng tay trắng” của New York, vì những chiếc găng tay vải lanh mà những người đi thang máy mang. Tòa tháp có tầm nhìn toàn cảnh Công viên Trung tâm, phong cách trang trí thừa hưởng từ một lâu đài Vanderbilt, và các tiện nghi phù hợp với một khách sạn sang trọng; dịch vụ phòng đến từ nhà hàng Harry Cipriani ở tầng dưới. Từ nhiều năm, Sherry đã là chỗ ở bất chợt của những người nổi tiếng — Diana Ross, Francis Ford Coppola, David Bowie — nhưng, giống như các toà nhà khác thuộc loại này, nó có xu hướng thích hợp cho kiểu tiền bạc âm thầm hơn.

Vào một ngày mùa đông năm 2015, ban điều hành của Sherry nhận được một lá đơn đăng ký bất thường. Một doanh nhân Trung Quốc tự xưng là Miles Guo (Miles Quách) muốn có căn đắt nhất trong tòa nhà — một căn hộ áp mái chiếm toàn bộ tầng mười tám, với sáu phòng ngủ, chín phòng tắm và ba sân thượng. Không cần thế chấp; ông ta có thể gửi sáu mươi tám triệu đô la tiền mặt. Mặc dù Guo không quen biết bất kỳ ai tại Sherry có thể bảo đảm cho ông ta, nhưng các luật sư của ông, tại các công ty luật nổi tiếng ở Washington và New York, đã giao các tài liệu mật xác định ông ta là cha của hai đứa trẻ, người sở hữu một doanh nghiệp bất động sản ở Bắc Kinh với tài sản gần bốn tỷ đô la. Ông đứng thứ 74 trong danh sách những người giàu nhất Trung Quốc, nhưng ông tránh sự chú ý của công chúng và ngay cả những bức ảnh căn bản cũng hiếm hoi. Một lá thư giới thiệu từ U.B.S., ngân hàng Thụy Sĩ, mô tả ông ta là một "trưởng giả khiêm tốn với trái tim nhiệt thành." Một khuyến nghị cá nhân từ Tony Blair, cựu Thủ tướng Anh, cho biết, "Miles là người trung thực, thẳng thắn và có sở thích không chê vào đâu được."

Sốt sắng với mức độ bất thường, ủy ban điều hành công ty đã được triệu tập để phê duyệt đơn đăng ký. Guo đến ngay sau đó, cùng với đám người phục vụ và một con chó Pomeranian lông trắng tên là Snow. Khu quanh tòa nhà, khó mà quên được người thuê mới. Ông là một người đẹp trai, sôi nổi ở độ tuổi cuối bốn mươi, ăn diện quần áo Brioni và một nụ cười rộng mở.

Từ nhà mới của mình ở Upper East Side, Guo sống xa hoa và được tiếp cận với thế giới mới. Ông ta đã trả bốn mươi ba triệu đô la cho một chiếc siêu du thuyền màu bạc, Lady May, có chỗ để giải trí cho năm mươi người và một phòng khách xoay trên một tấm đệm khí nén. Tại London, ông giao lưu tại Mark’s Club, một cơ sở chỉ dành cho hội viên, và đi khắp thị trấn trên chiếc Rolls-Royce màu trắng. Trong một lần đến thăm Club, ông ta đã xin một người quen, người mà ông ta mới gặp vài giờ trước đó, cho mượn chiếc xe nếu anh ta cần.

Donald Trump trở thành ứng cử viên Tổng thống của Đảng Cộng hòa vào mùa hè năm đó, và bản năng của Guo tỏ ra rất phù hợp với thời đại mới nổi; ông ta đã tham gia Mar-a-Lago, câu lạc bộ của Trump ở Palm Beach và không e ngại ca ngợi sự nhạy bén trong kinh doanh của chính mình (“Tôi là một thiên tài làm ra tiền!”). Ông ta khoe khoang những món hàng hiệu đắt tiền: giày Louis Vuitton làm thủ công, một loại trà quý hiếm mà theo báo cáo là có giá một triệu đô la một kg. Ngay cả trước khi ông ấy được giới thiệu với Steve Bannon, chiến lược gia chính của Trump, Bannon đã nghe đủ về Guo để phát biểu ông ấy là “Donald Trump của Bắc Kinh”. (Nhiều năm sau, khi các đặc vụ liên bang điều tra Bannon liên quan đến một âm mưu bị cáo buộc lừa đảo để quyên tiền cho một bức tường ở biên giới Mexico, họ đã tìm thấy Bannon trên du thuyền của Guo, ở Long Island Sound.)

Tuy nhiên, tại Sherry, Guo nhanh chóng nổi tiếng với những thói quen kỳ lạ. Ông dường như bị ám ảnh bởi nguy cơ có những kẻ đột nhập; ông đã cố gắng phong tỏa lối ra hỏa hoạn trong căn hộ áp mái của mình, và cư dân phàn nàn rằng Guo đã bố trí vệ sĩ ở tiền sảnh. Vào tháng 3 năm 2015, một loạt các báo cáo trên báo chí Trung Quốc đã đưa ra lời giải thích cho sự lo lắng của ông ta: Guo - người mà các báo cáo gọi bằng tên tiếng Quan thoại của ông, Guo Wengui (Quách Văn Quí 郭文贵)(2) - là trung tâm của một vụ bê bối đang bùng phát liên quan đến tham nhũng và gián điệp.

Trong gần một thập kỷ, Guo đã duy trì mối quan hệ hợp tác bí mật với một trong những người lãnh đạo tổ chức gián điệp quyền lực nhất Trung Quốc, viên chức tình báo tên là Ma Jian (Mã Kiến 馬建), người gần đây đã bị chính phủ của ông bắt giữ. Caixin, một tổ chức điều tra tin tức của Trung Quốc, báo cáo rằng Ma và Guo đã sử dụng theo dõi, tống tiền và ảnh hưởng chính trị để tích lũy tài sản và trốn tránh sự giám sát.

Guo phủ nhận mọi hành vi sai trái; ông nói với một tờ báo Hồng Kông rằng ông và Ma chỉ là bạn bè, họ đã gặp nhau qua công việc và gắn bó với nhau vì sự đánh giá cao đối với ngành kiến trúc. Nhưng, hai năm sau, Guo đã thay đổi câu chuyện của mình một cách đáng kể. Ông thừa nhận mình đã là một “cơ sở” lâu năm của Bộ An ninh Nhà nước ảnh hưởng khắp Trung Quốc. Ông cho biết, cơ quan đã giao nhiệm vụ cho ông “xử lý mọi việc cho họ” và kết nối với “những nhân vật nhạy cảm” ở nước ngoài, du lịch bằng 11 hộ chiếu khác nhau và sử dụng mật danh Wu Nan.

Sau đó đáng ngạc nhiên hơn nữa, Guo tuyên bố mình là kẻ thù của Đảng Cộng sản Trung Quốc - một vị trí gần như chưa từng có trong giới ưu tú (élite) Trung Quốc. Ông ta đã nộp đơn xin tị nạn chính trị ở Hoa Kỳ và thành lập một mạng lưới truyền thông, nơi phát đi những lời chỉ trích dữ dội đối với C.C.P (đảng cộng sản Trung quốc) và nhiệt tình ủng hộ Trump. Các doanh nghiệp của Guo được cho là đã trả hàng trăm nghìn đô la cho các cố vấn của Trump, bao gồm Bannon, Rudy Giuliani và luật sư L. Lin Wood, những người đã tham gia nỗ lực lật ngược cuộc bầu cử năm 2020. Khi những người láng giềng của Guo tại Sherry-Netherland rối trí theo dõi, ông ta tự cho mình là một người từ chối bầu cử, một người hoài nghi vắc xin và một kẻ khiêu khích cánh hữu, với mức độ ảnh hưởng hầu như là duy nhất đối với các công dân nước ngoài trên đất Mỹ.

Trong nhiều thập niên, Washington đã thu hút không thiếu những nhân vật giàu có, những người học cách trược lướt (surf) trong các cuộc cạnh tranh trong chính trường Mỹ. Nhưng chính xác thì việc một cộng tác viên tình báo Trung Quốc được tái sinh như người thân yêu của Đảng Cộng hòa Trump như thế nào là thước đo cho những chuyển đổi đường lối dân gian của nền chính trị bảo thủ, và quyền lực đặc biệt dồn cho những người giàu có và hiểu biết để chỉ huy các công nghệ gây ảnh hưởng. Tùy thuộc vào người mà bạn tin tưởng, Guo đã trở thành tài sản của F.B.I. hoặc một mục tiêu nghi ngờ của họ, hoặc có thể đồng thời cả hai. Dưới bí danh này hay bí danh khác — bao gồm Miles Kwok, Guo Haoyun và Ho Wan Kwok — ông đã bị kiện nhiều lần vì tội phỉ báng, bôi nhọ và gây đau khổ về tình cảm, và đã kiện nhiều người khác với lý do tương tự. Chính phủ Trung Quốc nói rằng ông đang bị điều tra trong ít nhất mười chín trường hợp, vì các cáo buộc bao gồm hối lộ, rửa tiền và hiếp dâm - tất cả những điều này Guo đều phủ nhận, quy chúng là một chiến dịch tuyên truyền. (Guo và các luật sư của ông ta đã từ chối yêu cầu bình luận về bài báo này.)

Một số nhà quan sát lập luận rằng hành vi gây rối của Guo chỉ có ý nghĩa nếu ông ta vẫn còn liên hệ với nhà nước Trung Quốc. Trong đơn gửi lên tòa án liên bang từ năm 2019, một công ty tin tức tư nhân đang tranh chấp kinh doanh với Guo đã tuyên bố rằng ông “đã và đang là một kẻ săn lùng bất đồng chính kiến, nhà tuyên truyền và là đặc vụ phục vụ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”. Guo đã phủ nhận cáo buộc và thắng kiện, nhưng tòa án vẫn để ngỏ câu hỏi về nhân dạng thực sự của ông ta. Thẩm phán Lewis J. Liman viết: “Bằng chứng tại phiên tòa không cho phép Tòa án quyết định Guo là một nhà bất đồng chính kiến hay một điệp viên hai mang. "Những người khác sẽ phải xác định Guo thực sự là ai."

Ngôi làng nông nghiệp Xicaoying, thuộc vùng đồng bằng tỉnh Sơn Đông, tự hào về lịch sử gan lì dữ tợn của nó. Một đài tưởng niệm đánh dấu vị trí gần đó nơi Hoàng đế nhà Tần, người thống nhất Trung Quốc hơn hai nghìn năm trước, được cho là đã ra lệnh xây dựng một bờ đê với tốc độ đến mức những công nhân chết vì vất vả được chôn trong con đê của chính họ đào đắp. Guo lớn lên ở đó vào những năm 1970s, trong một gia đình nghèo khó có tám người con. Ông khởi nghiệp mà không có gì nhiều hơn tài ăn nói — một “cái lưỡi không biết mệt mỏi”, theo cách nói Trung Quốc. Guo rất ít quan tâm đến việc học hành. Về sau khi các phóng viên Trung Quốc điều tra lý lịch của ông ta, một thầy giáo nhớ lại, “Guo dẫn đầu nhóm chủ yếu đánh nhau, cờ bạc và săn đuổi các cô gái.”

Năm mười ba tuổi, Guo bỏ học và một thời gian anh tìm được công việc bán quần áo và đồ điện tử. Tuy nhiên, vào năm 1989, trước khi có thể tạo dựng được nghề nghiệp, anh ta đã vào tù. Guo đưa ra một lời giải thích cao quí cho việc bị bắt giam của mình: Cảm hứng từ các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ ở Quảng trường Thiên An Môn, anh đã bán chiếc xe gắn máy của mình và gửi ba nghìn sáu trăm nhân dân tệ - khoảng một nghìn đô la - cho các nhà hoạt động sinh viên. Khi cảnh sát đến bắt Guo, em trai của anh đã phản đối và bị bắn chết. Guo đã thụ án được hai mươi hai tháng, và theo lời tường thuật ngắn gọn trong hồ sơ tòa án của mình, đã trải qua một quá trình chuyển đổi cốt truyện: “Sau khi ra tù, ông Guo trở thành một nhà đầu tư và phát triển bất động sản thành công”.

Bản sao của phán quyết tòa án trong trường hợp của Guo không đề cập đến hoạt động chính trị; nó liệt kê tội danh của anh ta là gian lận, quịt tiền người mua trong một kế hoạch dầu mỏ địa phương. Hơn nữa, ông đã bị bắt giữ một tuần trước khi diễn ra cuộc đàn áp biểu tình ở Bắc Kinh. (Guo cho rằng công tố viên đã bóp méo xuyên tạc các cáo buộc.)

Nhưng việc ngồi tù đã thay đổi cuộc đời của Guo, cung cấp cho anh những mối liên hệ đã định hình sự nghiệp ban đầu của mình. Sau khi ra tù, một người bạn tù đã đưa anh đến một công việc mới vào nghề với một doanh nhân giàu có ở Hồng Kông, một phụ nữ tên là Xia Ping. Vị trí mới của Guo đã mang đến những cơ hội lớn. Năm 1993, khi ở tuổi đôi mươi, anh đang điều hành một công ty có tên là Big Boss Furniture. Ngay sau đó, anh tham gia dự án xây dựng khách sạn chọc trời đầu tiên ở Trịnh Châu, thủ phủ tỉnh Hà Nam. Hà Nam là một nơi dữ tợn, di sản của nghèo đói tạo ra hình ảnh điển hình tội phạm địa phương, cũng như một bức tranh biếm họa tàn bạo trên khắp Trung Quốc. (Một tờ báo ở Bắc Kinh từng than thở rằng người dân địa phương “thường bị coi là những kẻ gian lận, trộm cắp, kẻ gây rối và những con người đần độn.”) Nhưng Guo đã phát triển mạnh ở đó.

Bối cảnh kinh doanh hoạt động trên sự cộng sinh bán hợp pháp giữa doanh nhân và quan chức Đảng. Các nhà xây dựng cần đất và sự bảo vệ từ các cơ quan quản lý; các viên chức lãnh đạo đảng muốn có lại quả và họ muốn được liên kết với các loại dự án — khách sạn, đường sắt, mỏ than — để truyền cảm hứng cho sự thăng tiến. Theo thời gian, Guo đã tạo đủ niềm tin những người đỡ đầu ở chức vụ cao rằng anh được phép xử lý các giao dịch kinh doanh tế nhị nhất của họ. Ở Trung Quốc, những kẻ phục vụ như vậy được gọi là “găng tay trắng”, vì họ giúp các chính trị gia kiếm tiền trong khi giữ bàn tay sạch sẽ.

Cuộc sống như một chiếc găng tay trắng sinh lợi nhưng đầy rủi ro. “Chúng tôi giống như con cá làm sạch răng cá sấu,” một cựu găng tay trắng tên là Desmond Shum nhớ lại trong “Red Roulette”, một cuốn hồi ký mà ông đã xuất bản sau khi trốn chạy khỏi Trung Quốc. Theo lời kể của ông ta, trong năm hai nghìn Shum, một doanh nhân ở Bắc Kinh, đã trở thành găng tay trắng cho vợ của Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo. Để thành công, ông ta phải thông thạo cái mà ông gọi là “khả năng thay thế vô hạn của luật pháp Trung Quốc”. Ông và vợ, Whitney Duan, đã học cách tìm các nhà tài trợ chính trị và cách giành được các hợp đồng bằng cách chu cấp quà cáp cho các quan chức; họ đã học được khi nào nên tán dương kiến thức thi ca của một quan chức và khi nào nên mua cho anh ta một bát súp trị giá hàng nghìn đô la, được làm từ sự thèm muốn bong bóng cá. Việc kinh doanh dựa vào việc xoa dịu sự phù phiếm của các quan chức. Một trong những nhân viên của Shum đã đi cùng “rất nhiều người đến nhiều nhà tắm đến nỗi da của anh ta bắt đầu bong tróc”.

Có lẽ nguyên tắc sống còn quan trọng nhất, Shum viết, là các quan chức Đảng “sử dụng các cuộc điều tra tham nhũng để thanh trừng kẻ thù chính trị của họ,” vì vậy họ cuồng tín về việc che giấu các giao dịch kinh doanh với nhau. Một địa điểm nổi tiếng ở Bắc Kinh đã dành riêng hai nhân viên để dành chỗ bữa tối cho các chính trị gia thật đáng kinh ngạc, để không ai có thể biết ai khác đang dùng bữa với ai. Cặp đôi biết mình đã tham gia một trò chơi “sinh tử”, nhưng họ chấp nhận rủi ro. Shum viết: “Chúng tôi đến từ không gì cả. "Vậy tại sao không đi cho tận cùng?" Họ đã ly hôn vào năm 2015; hai năm sau, Duan biến mất, có lẽ bị chính quyền giam giữ. Shum nói rằng gia đình anh đã không nhận được tin tức cô ta kể từ đó, ngoại trừ hai cuộc điện thoại cầu xin anh đừng xuất bản cuốn sách.

Khoảng năm 2002, Guo chuyển hướng tập trung sang Bắc Kinh, nơi mà triển vọng và cổ phần đều cao hơn rất nhiều. Ở thủ đô, anh ta nổi tiếng về sự hào phóng trong giao dịch. Một nhà quản lý, người mà Guo đang tán tỉnh để được chấp thuận, được cho là đã bước ra khỏi căn hộ của anh ta để tìm một chiếc xe thể thao mới đang chờ anh ta. Trong ngăn đựng găng tay là một thẻ quà tặng, được nạp với số tiền tương đương vài trăm nghìn đô la. (Guo đã dứt khoát phủ nhận việc đưa hối lộ.)

Có tin cho rằng Guo có thể tàn nhẫn như anh ta hào phóng. Anh ta dường như có quyền truy cập vào thông tin thỏa hiệp - sức mạnh để "nắm con dao đằng cán", như cách nói của người Trung Quốc. Năm 2006, khi Guo đang cố gắng xin giấy phép xây dựng cho một khu đất bên cạnh địa điểm tổ chức Thế vận hội Olympic mùa hè sắp tới, ông đã bị Liu Zhihua, một phó thị trưởng quyền lực của Bắc Kinh từ chối. Để trả thù, Guo đã lấy được một đoạn băng ghi lại cảnh Liu quan hệ tình dục với một tình nhân và giao nó cho chính phủ. Phó thị trưởng bị buộc tội tham nhũng và có "lối sống sa đọa", và bị tuyên án treo tử hình. Guo đã có giấy phép.

Guo về sau tiết lộ rằng anh ta đã lấy được đoạn băng từ các cơ quan chính phủ. Caixin tường trình rằng nó đến từ Ma Jian, người đứng đầu tổ chức điệp báo, người mà anh ta đã kết bạn ở Bắc Kinh. Ma có đôi mắt thâm quầng, khuôn miệng tươi cười và quai hàm vững chãi. Trong ba thập kỷ làm việc tại các cơ quan an ninh, anh ta đã trở thành người đứng đầu cục phản gián — âm thầm trong việc truy tìm nhân vật phản bội, điệp viên hai mang và những kẻ âm mưu. Không chỉ đứng đầu cuộc săn lùng những người ngoại quốc rình mò; Ma cũng thu thập hồ sơ về các đồng chí của mình trong Đảng Cộng sản, trên lý thuyết rằng để ngăn chặn hành vi tống tiền tiềm tàng đòi hỏi phải liệt kê những điểm yếu của chính một bên — chẳng hạn như người có người tình trẻ tuổi hoặc thói quen sử dụng ma túy mà kẻ thù có thể khai thác. Như một cựu quan chức ngoại giao đã nói, Ma là người sở hữu một “két sắt đầy giấy tờ”.

Các sở an ninh của Trung Quốc từ lâu đã vun đắp mối quan hệ với các “cán bộ thương mại” (commercial cadres)- những người kinh doanh chia sẻ thông tin, và đôi khi là lợi nhuận, để đổi lại sự bảo vệ. Như một nhà lãnh đạo đã nói, đặc biệt là "sử dụng kinh doanh để nuôi dưỡng tình báo, để tình báo và kinh doanh cùng phát triển."

Đôi khi, các mối liên kết đã mở rộng đến các doanh nghiệp tội phạm. Năm 1993, một trong những quan chức thực thi pháp luật hàng đầu của Trung Quốc, Tao Siju, đã ca ngợi các phần tử “yêu nước” của Mafia Hồng Kông, một mạng lưới tàn bạo gồm những kẻ buôn ma túy và tống tiền, những kẻ được biết là tấn công các đối thủ của họ bằng dao chặt thịt. Trong nhiều thập kỷ, các sở an ninh đã xây dựng mối quan hệ với những kẻ lêu lổng hiếu chiến trẻ tuổi mà sự khéo léo và những mối liên hệ trong thế giới ngầm có thể tỏ ra hữu ích. Một học giả quen thuộc với bộ máy an ninh của Trung Quốc nói với tôi, “Họ tìm thấy những người trong giai đoạn đầu. Họ có thể thay đổi tên của họ; họ có thể thay đổi tiểu sử, quá khứ của họ. Chúng cần được nhặt từ không nơi nào cả. ”

Khi Guo đương đầu với Ma, anh ta đã rất khéo léo trong việc mượn quyền lực của chính phủ: sau khi đến Bắc Kinh, Guo đã trả tiền cho một quan chức giao thông vận tải để được biển số xe có chữ “A”, báo hiệu mối quan hệ với các quan chức cấp cao. (Trong nhiều năm, những chiếc xe có biển số này được miễn trừ khỏi luật giao thông, bởi vì cảnh sát hiếm khi dám chận xe lại.) Giờ đây, rõ ràng ông ta đã bắt đầu hưởng lợi từ việc liên kết với sở an ninh. Khi một người tên Qu Long cố báo cáo Guo về chiến thuật mạnh tay, chính hắn ta đã bị một nhóm bao gồm một sĩ quan từ Bộ của Ma bắt giữ và bị tống vào tù.

Những kiểu dạo đầu này đã cung cấp tăm tiếng đáng sợ cho các đối thủ kinh doanh của Guo, những người đã đặt biệt danh cho ông ta là “thần chiến tranh”. Ngay cả một số nhân viên cũng sợ hãi ông ta. Chen Zhiyao, một doanh nhân Đài Loan, từng được triệu tập đến văn phòng công ty để thảo luận về tranh chấp tiền bạc. Trước khi đi, Chen dặn vợ cứ ba mươi phút lại gọi cho ông; nếu ông không trả lời, người vợ phải liên hệ với bạn bè ông ấy - ông đưa cho vợ một danh sách 10 người - và nâng cao mức báo động. Tại văn phòng, theo những cáo buộc mà Chen đăng tải sau đó ở Đài Loan, ông ta đã bị giam giữ, đánh đập và dùng súng đe dọa. Ông đã kiện lên tòa án Bắc Kinh, nhưng đã thua kiện.

Tại địa điểm mà Guo đã giành lại từ vị phó thị trưởng, ông đã phát triển Pangu Plaza, một khu phức hợp có khách sạn Pangu 7 sao (Guo tự đánh giá) và một dãy nhà cao tầng sang trọng được sắp xếp theo hình một con rồng. Tòa nhà cao nhất, với vương miện được thiết kế giống ngọn lửa Olympic, đã trở thành một cột mốc mới trên đường chân trời Bắc Kinh. Nhưng các phóng viên tìm hiểu lý lịch của Guo nhanh chóng mắc kẹt; Tờ Beijing News, một tờ báo địa phương, nói rằng các biên tập viên của họ đã nhận được một lá thư từ Bộ của Ma yêu cầu họ hủy bỏ tiểu sử lý lịch vì lý do “an ninh quốc gia”. Ngay cả khi khai trương tòa nhà cao tầng, nơi Guo chủ trì, các nhiếp ảnh gia được lệnh không được chụp hình anh ta.

Lý lịch tương đối thấp kém của Guo khiến ông ta trở nên hữu ích cho cơ sở gián điệp. Hoạt động như một người riêng lẻ - một thường dân có thể đi lại mà không thu hút sự chính thức chú ý nào - Guo đã thực hiện nhiều chuyến đi gặp Đức Đạt Lai Lạt Ma, nhà lãnh đạo tinh thần Tây Tạng, người mà Bắc Kinh coi là một kẻ ly khai nguy hiểm. Guo nói rằng ông ta đã truyền tải thông điệp qua lại và chính phủ đã đề nghị ông được phần thưởng cho công việc của mình, nhưng ông đã khiêm tốn từ chối. Tuy nhiên, không lâu sau, ông bắt đầu thu hút sự chú ý của quốc tế. Randal Phillips, người lúc đó là trưởng trạm CIA ở Bắc Kinh, lưu ý rằng người đứng đầu cơ quan quân báo Trung Quốc đôi khi sắp xếp các cuộc họp tại khách sạn của Guo - một dấu hiệu cho thấy các sĩ quan tình báo coi đó là lãnh thổ an toàn.

Cuối cùng, Guo bắt đầu nói chuyện trực tiếp với các quan chức Mỹ, mặc dù ông tiết lộ rất ít về bản thân. Một cựu quan chức chính phủ nói với tôi, “Lần đầu tiên Đại sứ quán Hoa Kỳ gặp Guo Wengui, không phải là tên mà ông ấy đang sử dụng — lúc đó là Miles Kwok. Ông ta tự giới thiệu bản thân và nói chuyện với đại sứ quán, và đại sứ quán đã đệ trình nhiều bức điện. Câu chuyện mà Guo đưa ra là ông là một thái tử đảng”—con trai của một kẻ ưu tú quyền lực. “Ông ấy đã tạo nên toàn bộ tiểu sử này. Sứ quán đào xới một chút là rõ ràng cả rồi”. Tuy nhiên, có vẻ như ông ta có thông tin giá trị. Các nhà ngoại giao ăn tối với Guo tại khách sạn của ông định kỳ và ông nói chuyện một cách vô tư bất thường về việc các nhà lãnh đạo Trung Quốc đang lăng nhăng và tham ô. Guo tuyên bố đã chứng kiến một số người trong số họ chơi gái trên máy bay riêng của ông. "Ông ấy muốn được chú ý," nhà cựu ngoại giao nói.

Ở Washington, một số người đã nghe những câu chuyện của Guo nghi ngờ rằng đó là những lời phóng đại hoặc thông tin sai lệch nhằm bôi nhọ đối thủ và khiến người Mỹ nhầm lẫn về chính trị Bắc Kinh. Nhưng những người từng chạm trán Guo đã bị bất ngờ bởi sự tiếp cận của ông ta với chính phủ. Không lâu sau Thế vận hội 2008, Orville Schell, một nhà báo và tác giả đứng đầu Trung tâm Quan hệ Hoa Kỳ-Trung Quốc, tại Hiệp hội Châu Á, được mời tham gia cùng Guo trong phòng ăn riêng của ông ấy tại Pangu Plaza. Guo đã dành cho anh ta một sự chào đón nồng nhiệt, Schell nói với tôi: "Miles đối với anh như một người bạn đã mất từ lâu." Sau bữa tối, Guo đưa anh ta xuống nhà để xe ở tầng hầm, để trưng bày bộ sưu tập xe hơi sang trọng: “Lamborghinis, Porsches, Maseratis — trong cả chín bãi”. Ở Bắc Kinh, không ai có được sự giàu có phô trương như vậy mà không có sự bảo vệ đầy quyền lực.

Hai người vẫn giữ liên lạc và Schell nhận thấy rằng Guo dường như có thể lôi kéo bất kỳ ai đến bàn ăn tối của mình: Henry Kissinger, George Shultz, các chính trị gia từ Hồng Kông và Ma Cao. Ông từng trở về sau chuyến thăm Triều Tiên với kiểu tóc theo phong cách của Kim Jong Il. Schell nói: "Guo ca ngợi khá bi thảm về Kim, và gã bạn thân ấy của ông ta như thế nào."

Tại một thời điểm, Schell, người đã viết phê bình hồ sơ nhân quyền của Trung Quốc, gặp phải sự phản đối với đơn xin chiếu khán của mình, và Guo đã tình nguyện giúp đỡ. “Guo nói,‘ Tôi sẽ sửa lỗi này cho anh. Nhưng anh phải nói chuyện với một số người.” Guo đưa Schell đến một loạt các cuộc họp với hai quan chức mà hồ sơ không xác định. Schell nói: “Mỗi buổi họp đều ở một phòng uống trà sang trọng nào đó. “Họ không bao giờ muốn nói thẳng với tôi rằng họ là ai trong chính phủ. Nhưng chúng tôi sẽ gặp nhau để nói chuyện hàng giờ về chính sách Mỹ-Trung." Schell kết luận rằng họ là sĩ quan tình báo. “Tôi đã học được nhiều điều từ họ về suy nghĩ nội tại trong các cơ quan Đảng hơn tất cả những gì tôi đã trải qua hàng chục năm kinh nghiệm ở Trung Quốc. Tôi chắc chắn rằng họ đang cố gắng lật ngược tôi. Họ đã cố gắng tặng quà và đưa tôi đi du lịch, nhưng tôi nghĩ, tốt thôi, tôi biết những kẻ này là ma qủi, và căn phòng rõ ràng là có máy nghe lén." Khi Schell hiểu biết về Guo, càng ngày càng thấy rõ rằng ông ta đã gắn bó với Ma như thế nào. “Chúng tôi ăn tối và cứ mười phút ông ấy lại nói chuyện điện thoại với gã này,” Schell nói. "Đây là người mà Guo hoàn thành được mọi thứ: Ma Jian."

Sự cạnh tranh giữa các quan chức ưu tú (élite) của Trung Quốc thường diễn ra phía sau một loại màn ảo. Các quan chức cố gắng hết sức để che giấu cuộc đấu đá nội bộ của họ, và các nhà báo biết rằng việc đưa tin về hành vi như vậy bị cấm — trừ khi nó trở nên quá công khai không thể làm ngơ. Một thập kỷ trước, một lãnh đạo uy tín của Đảng tên là Bạc Hy Lai bị thanh trừng sau khi vợ ông ta sát hại một trong những chiếc găng tay trắng của họ bằng một liều xyanua. Người chết là một người Anh, Neil Heywood, và một khi Đại sứ quán Anh công khai thừa nhận những nghi ngờ về cái chết của ông, các nhà kiểm duyệt không còn cách nào khác là cho phép chủ đề này đưa vào tin tức.

Trong trường hợp của Guo, ông ta có thể vẫn ở Trung Quốc nếu đó không phải là một trò chơi quyền lực bí mật gây chú ý cho công chúng. Vào cuối năm 2014, trong khi cố gắng giành quyền kiểm soát một công ty tài chính, Guo đã cố gắng thay thế đối thủ, Li You, bằng cách cáo buộc ông ta tham nhũng. Công ty của Guo đã công khai các tuyên bố rằng Li đã che giấu một tỷ đô la ở nước ngoài, thao túng giá cổ phiếu và đảm bảo sự bảo vệ từ những ông chủ cao cấp.

Li đã không bỏ cuộc mà không chiến đấu. Khi cảnh sát đến một khách sạn ở Bắc Kinh bắt Li, các vệ sĩ của Li đã chặn lại để anh ta trốn thoát — trong lúc còn đang mặc bộ đồ ngủ. Mặc dù cuối cùng Li bị bắt, nhưng xung đột với Guo đã trở nên quá rõ ràng để có thể giữ bí mật. Một phóng viên Trung Quốc đã chứng kiến cuộc ấu đả trong khách sạn, và mối thù hận đã gây ra các cuộc điều tra bên trong chính phủ. Những chi tiết về mối quan hệ của Guo với Ma bắt đầu xuất hiện trên các phương tiện truyền thông Trung Quốc ở nước ngoài, vốn không bị ràng buộc bởi các nhà kiểm duyệt, và dần dần được đưa đến báo chí địa phương.

Các nhà chức trách đã được báo động. Nếu viên chức đứng đầu tổ chức gián điệp với “két sắt đầy giấy tờ” xử sự sai quấy, anh ta có thể gây ra thiệt hại không thể tưởng tượng được. Vào ngày 16 tháng 1 năm 2015, Đảng thông báo rằng Mã đang bị điều tra. Một cựu quan chức tình báo nói với tôi rằng Guo cũng suýt bị bắt, nhưng ông ta đã nhận được cảnh báo đúng lúc: “Khi các nhân viên an ninh đến văn phòng của Ma, cố gắng bắt giữ anh ta, một phụ tá cấp cao của Ma đã điện thoại cho Guo, nói rằng, "Cút ngay đi." Chính phủ lập tức tịch thu nhiều tài sản của Ma và bắt đầu truy bắt người thân và nhân viên của anh ta.

Guo bay đến Hồng Kông, và sau đó đến London, nơi ông có những mối quan hệ mạnh mẽ - bao gồm cả cựu Thủ tướng Tony Blair, người mà ông ta đã ve vãn trong nhiều năm. Ngay sau khi Blair và vợ, Cherie, rời phố Downing, Guo đã mua năm nghìn bản tự truyện của Cherie, nói rằng nó sẽ truyền cảm hứng cho nhân viên của mình. Ông ấy cũng quyên góp cho các tổ chức từ thiện của Blair. Mối quan hệ đã lớn dần lên. Đến năm 2013, Blair đang làm việc cho một quỹ đầu tư chính phủ sở hữu ở Abu Dhabi, và theo Caixin, Blair đã đồng ý giới thiệu Guo với các thành viên của gia đình Hoàng gia. Hai người đã cùng nhau bay đến đó trên một chiếc máy bay phản lực mà Guo thuê, và Guo đã huy động được ba tỷ đô la từ những người trong hoàng tộc. (Một phát ngôn viên từ chối trả lời các câu hỏi của Caixin về chuyến đi nhưng lưu ý rằng Blair “chưa bao giờ có hợp đồng thương mại với ông Kwok.”)

Cuối cùng, Guo đã hạ cánh xuống New York, nơi ông ta nộp đơn đăng ký mua căn hộ áp mái của Sherry-Netherland. Ngày càng rõ ràng rằng ông ta có thể sẽ không bao giờ quay trở lại Trung Quốc. Guo cần phải thông thạo địa hình mới, và vì vậy ông ta bắt đầu với một trò chơi mà ông ta rành biết: tình báo. Trên khắp thế giới, FBI duy trì hàng nghìn nguồn chính thức và không chính thức, từ các quan chức chính phủ đến những kẻ đánh giày, những người ghi nhận lượng người qua lại ở một góc phố. Một số có động cơ công dân, theo cách của một cụ bà đứng trên hiên nhà, lặng lẽ ghi lại loại và kiểu chiếc xe của một tên buôn ma túy. Nhưng trong hầu hết mọi trường hợp, các mối quan hệ là giao dịch. Nguồn muốn tiền hoặc sự bảo vệ khỏi bị truy tố; người xử lý, như một cựu đặc vụ đã nói với tôi, đang “cố gắng ép vắt được nhiều lợi ích nhất từ người đó có thể được”.

Tại New York, Guo đã nói chuyện với FBI về tài chính và cuộc sống riêng tư của các nhà lãnh đạo Trung Quốc, theo hai nguồn tin quen thuộc với thỏa thuận này. “Anh ta biết ai có bạn gái, ai có bạn trai,” một cựu quan chức của Cục nhớ lại. Quan trọng hơn, Guo biết gia đình Đảng viên nào thu lợi từ công ty nào: “Chỉ cần đến gặp Miles và hỏi anh ấy những câu hỏi này sẽ giúp bạn tiết kiệm được ba hoặc bốn tháng làm công việc phân tích”. Trong một trường hợp, viên chức này cho biết, Guo đã cung cấp thông tin về con gái của Tập Cận Bình khi cô ấy đang theo học đại học ở Mỹ.

Cơ quan CIA ít ấn tượng hơn; các nhà phân tích kết luận rằng Guo không thể tin để giữ bí mật. Nhưng FBI vẫn duy trì liên lạc. “Nếu bạn hỏi mười người FBI và CIA khác nhau về Miles, bạn sẽ nhận được bảy câu trả lời khác nhau”, cựu viên chức Cục điều tra FBI cho biết. “Không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Nhưng không có nguồn nào được như vậy cả.” Viên chức này nói thêm, “Guo biết rằng ông ta cần chúng tôi bảo vệ. Vì vậy, ông ta sẽ kiên trì cung cấp vừa đủ. " Guo cũng tìm kiếm các hình thức bảo vệ khác, cố gắng thuê những người có mối liên hệ với cơ cấu quyền lực địa phương. Tại New York, ông mời Jeh Johnson, người điều hành Bộ Nội An dưới thời Tổng thống Obama, đến căn hộ của mình tại Sherry-Netherland. Johnson đã rời chính phủ và đang làm luật sư tại một xí nghiệp giày-trắng, và Guo muốn mướn anh ta. Trong cuộc gặp, Johnson đã trả lời một cách lịch sự, nói với Guo, "Tôi cảm thấy như bạn là người mà tôi muốn giúp đỡ." Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu thêm về Guo, Johnson đã từ chối làm việc với ông ta.

Ở Trung Quốc, Guo đã thể hiện một bản năng không thể lay chuyển trong việc ràng buộc mình với các chính trị gia có thể giúp đỡ ông. Ở Mỹ, ông dường như nhanh chóng xác định được người hảo tâm đáng tin cậy nhất của mình là ai. Kể từ khi Tập Cận Bình trở thành Bí thư Đảng, vào năm 2012, ông ta đã xác lập lại quyền kiểm soát của Đảng, đảo ngược cải cách và mở rộng việc theo đuổi quyền lực của Trung Quốc ở nước ngoài. Tại Washington, một sự đồng thuận hiếm hoi đã tăng lên giữa các đảng viên Cộng hòa và Dân chủ rằng việc lôi kéo Trung Quốc, theo đuổi sự hợp tác và cởi mở đã thất bại. Nhưng hai bên không đồng ý về những gì phải làm về nó. Các đảng viên Dân chủ có xu hướng phản đối chính phủ của ông Tập về một số vấn đề — Trung Quốc tập trung hàng loạt người Hồi giáo, áp lực của họ đối với Đài Loan, các hoạt động quân sự của họ ở Biển Đông — nhưng họ vẫn tìm kiếm sự hợp tác về biến đổi khí hậu, y tế và phổ biến vũ khí. Đảng Cộng hòa coi việc gây hấn với Trung Quốc như một thước đo độ tin cậy của phe bảo thủ, và đã tiến gần hơn đến việc tuyên bố Đảng Cộng sản là bất hợp pháp.

Vào tháng 1 năm 2017, ngay sau khi Trump nhậm chức, Guo đã khởi động tài khoản Twitter của mình và ngồi đầu tiên trong một loạt các cuộc phỏng vấn trên các phương tiện truyền thông Trung Quốc ở nước ngoài. Guo cáo buộc một số lãnh đạo cấp cao nhất của Trung Quốc tham nhũng. Ông ta tập trung vào Wang Qishan, người đứng đầu chống tham nhũng của Đảng, tuyên bố rằng những người thân của Wang đã che dấu tiền đặt cọc trong HNA, công ty mẹ có lãi của Hainan Airlines và họ sở hữu bất động sản Mỹ trị giá tới 10 triệu đô la. Guo đã đăng thông tin cá nhân lên mạng, bao gồm hộ chiếu và hồ sơ chuyến bay. (HNA bác bỏ các cáo buộc và kiện Guo vì tội phỉ báng.)

Guo bắt đầu truyền thông trực tiếp qua mạng từ căn hộ áp mái và boong tàu Lady May, đưa ra những cáo buộc tục tĩu bẩn thỉu khác, thường là không được chứng minh. Các tài khoản mạng xã hội của ông đã thu hút hàng trăm nghìn người theo, chủ yếu là người Trung Quốc biệt xứ — nhiều người trong số họ nhiệt tình ủng hộ Trump, vì những lời chỉ trích của ông về Trung Quốc. Guo tuyên bố đây là sự khởi đầu của một “phong trào thổi còi” và tự tán dương lòng dũng cảm của mình: “Guo Wengui xuất thân tầm thường, sinh ra là một nông dân và không sợ chết”.

Ở Trung Quốc, những tiết lộ của Guo như một quả bom. Nó đến kịp thời như để chuẩn bị cho đại hội đảng Cộng sản, Đại hội Đảng lần thứ 19, sẽ xác định vai trò lãnh đạo cao nhất trong 5 năm tới. Những lời buộc tội được nhiều người cho là sự phá hoại do kẻ thù của Tập cận Bình dàn dựng, hoặc có thể là do người Mỹ xen vào, nhằm cản trở lễ đăng quang.

Đảng đánh trả nhanh chóng; đã yêu cầu Interpol, tổ chức cảnh sát toàn cầu, đưa ra "thông báo đỏ" tìm cách dẫn độ Guo. Một video thú nhận từ người đỡ đầu cũ của Guo, người thầy ngành an ninh Ma Jian (Mã Kiến), đã được tải lên YouTube. Với vẻ bẩn thỉu nhục nhã và đọc một cách chậm rãi, Mã nói rằng ông ta đã nhận khoảng 60 triệu nhân dân tệ hối lộ từ Guo và đã nhiều lần can thiệp để hỗ trợ các doanh nghiệp của anh ta. (Guo đã phủ nhận việc hối lộ Mã.)

Trên mạng internet, các nhà kiểm duyệt Trung Quốc đã tìm cách chặn bất kỳ dấu vết nào về các cáo buộc của Guo, nhưng nỗ lực của họ rõ ràng là không đủ nghiêm ngặt: người xài Internet bình thường đã vượt qua tường lửa với số lượng lớn. Xiao Qiang, một nhà nghiên cứu khoa học tại U.C. Berkeley, đã nghiên cứu xu hướng tìm kiếm trên Web từ Trung Quốc đại lục và nhận thấy một mẫu hình tăng mạnh vào những ngày Guo phát sóng. Xiao gọi đó là “hiệu ứng Guo Wengui”.

Ảnh hưởng thực tế đối với chính trị Trung Quốc kém rõ ràng hơn. Mặc dù Wang, mục tiêu của các cuộc tấn công, vẫn nắm quyền, một trong những trợ lý hàng đầu của ông sau đó đã bị bỏ tù. HNA phá sản và các giám đốc điều hành lâu năm bị cảnh sát giam giữ. Vào năm 2018, đồng chủ tịch của công ty đã ngã từ một bức tường khi đang chụp ảnh ở Pháp. Cảnh sát đã loại trừ hành vi chơi xấu, nhưng Guo, trong vai trò mới của mình là một nhân vật truyền thông, đang trở thành một kẻ âm mưu cuồng nhiệt. Guo đã kêu gọi một cuộc họp báo ở New York và cho rằng viên giám đốc điều hành đã bị giết vì anh ta “biết quá nhiều”.

Vào một ngày tháng 5 năm 2017, một nhóm gồm bốn viên chức từ các cơ quan an ninh của Trung Quốc — đồng minh cũ của Guo — đã đến Sherry-Netherland. Tiền sảnh là một nơi được trang trí công phu, với những tấm thảm kiểu Pháp dệt tay, đồ khảm bằng đá cẩm thạch và trần nhà vẽ những tiểu thiên sứ lấy cảm hứng từ những bức bích họa Vatican. Các viên chức không để mất thì giờ; họ đến căn hộ áp mái, nơi Guo đang chờ đợi họ.

Guo và các viên chức an ninh nói chuyện trong nhiều giờ, dàn trận nhau trên bàn ghế mạ vàng trong phòng tắm nắng của ông ta. Chính phủ Trung Quốc đã thực hiện một áp lực táo bạo để đưa ông ta trở về. Sau đó, Guo đã công bố đoạn trích từ cuộn băng ghi âm, trong đó có thể nghe thấy họ đang thảo luận về một thỏa thuận: trở về Trung Quốc, và họ sẽ để gia đình ông yên và tháo dỡ tài sản đóng băng của ông. Sau đó, Guo cho biết các sĩ quan đã đưa vợ và con gái của ông từ Bắc Kinh; cho phép gia đình ông ta ra đi là một biểu lộ thiện chí. Guo không tin tưởng họ. “Trừ khi được sự đồng ý của Bí thư Tập, tôi sẽ không quay lại,” ông nói.

Chuyến thăm đã thu hút sự chú ý của FBI về những cuộc tiếp xúc mới của Guo. Cuối ngày hôm đó, toán người Trung Quốc đang ở trạm ga Penn, trên đường đến Washington, thì các đặc nhiệm từ Cục điều tra chặn họ lại. FBI ra lệnh cho các viên chức Trung Quốc rời khỏi đất nước, và tránh xa Guo. Tuy nhiên, hai ngày sau, họ quay trở lại căn hộ của ông ta, và một cuộc tranh luận nảy sinh trong chính phủ Hoa Kỳ về việc liệu hành động khiêu khích có đủ quan trọng để FBI nên bắt giữ các viên chức này. Một nhân viên an ninh quốc gia tham gia vào các cuộc thảo luận nhớ lại, "Quan điểm của tôi là, chúng ta phải đưa ra hình phạt đối với họ."

Khi toán Trung Quốc tiến đến sân bay J.F.K. để đáp chuyến bay chiều tới Bắc Kinh, Cục điều tra liên bang điều động các đặc nhiệm chặn họ. Văn phòng luật sư Hoa Kỳ ở Brooklyn đã chuẩn bị các cáo buộc gian lận thị thực và tống tiền. Nhưng Bộ Ngoại giao bày tỏ lo ngại: các viên chức Trung Quốc có thể được miễn trừ ngoại giao, và việc bắt giữ họ có thể khiến người Mỹ ở Trung Quốc bị trả đũa. Một thỏa hiệp đã đạt được, theo đó Cục có thể thực hiện một cách hạn chế biểu dương sức mạnh. Ngay trước khi chuyến bay cất cánh, các đặc nhiệm đã tịch thu điện thoại của phái đoàn Trung Quốc. (Để trả đũa, theo lời của viên chức an ninh quốc gia, Trung Quốc sau đó đã tịch thu cuốn sổ ghi chép của một nhà ngoại giao Hoa Kỳ khi bà ta lên máy bay rời khỏi đất nước.)

Không lôi kéo được Guo về nước, chính quyền Trung Quốc đã cố gắng ép buộc ông ta rời khỏi Hoa Kỳ. Họ đã liên lạc với Steve Wynn, người khi đó là chủ tịch tài chính của Ủy ban Quốc gia Đảng Cộng hòa. Wynn, chủ khách sạn, đang phải đối mặt với những hạn chế gần đây đối với hoạt động sòng bạc của mình ở Ma Cao. Vào tháng 6 năm 2017, theo hồ sơ của tòa án liên bang, Wynn đã nói chuyện qua điện thoại với Thứ trưởng Bộ Công an Tôn Lập Quân, người đã yêu cầu giúp đỡ để đưa Guo trở lại Trung Quốc. Wynn đồng ý nêu vấn đề với Tổng thống Trump.

Vào cuối tháng 6, tại một bữa ăn tối ở Washington, Wynn chuyển lời yêu cầu và đưa cho thư ký của Trump một gói gồm thông báo của Interpol, các báo cáo báo chí và bản sao hộ chiếu của Guo. Sau đó, ông nghe tin từ Elliott Broidy, một nhà tư bản phiêu lưu và là phó chủ tịch tài chính của Ủy ban Quốc gia Đảng Cộng hòa, người có liên hệ với Sun Lijun. Broidy nhắn rằng Sun “vô cùng vui mừng và nói rằng Chủ tịch Tập Cận Bình đánh giá cao sự giúp đỡ.” Wynn đã viết cho một người khác, người cũng tham gia vào việc liên lạc, "Tôi vẫn biết ơn vì có đặc ân là một phần của cộng đồng doanh nghiệp Ma Cao và Trung Quốc."

Ngay sau bữa tối với Wynn, Trump có mặt tại Phòng Bầu dục, nghe thuyết trình về Trung Quốc. Theo lời kể của hai người tham dự, Trump gọi thư ký của mình, “Hãy mang cho tôi lá thư mà Steve Wynn đã mang từ Tập Cận Bình”. (Một người tham dự kể lại rằng gói của Wynn có một bức thư từ chính phủ Trung Quốc, nhưng không phải từ ông Tập.) Trump nói với nhóm, “Chúng ta nên đưa gã này ra khỏi đây. Hắn ta là một kẻ hiếp dâm. "

H. R. McMaster, cố vấn an ninh quốc gia, người cũng có mặt, đã nghiên cứu gói tin và kết luận rằng hành động theo yêu cầu là không phù hợp. Người tham dự nói với tôi, “Trump không bao giờ quan tâm chuyện ấy nữa. Ông ta vừa bỏ đi.”

Wynn đã cố một lần nữa: trong một cuộc họp với các nhân viên Nhà Trắng, theo một người tham dự, Wynn đã đề nghị sử dụng máy bay riêng của mình để chở Guo đến Trung Quốc. “Đó là một sự thể hiện việc ông ấy đang đề nghị,” người tham dự nói với tôi. "Không có ai trả lời." (Broidy và Wynn khẳng định rằng họ chưa bao giờ hành động như là tác nhân của nhà nước Trung Quốc. Bộ Tư pháp đã kiện Wynn, để buộc ông ta đăng ký theo Đạo luật Đăng ký Tác nhân Nước ngoài(3), nhưng vào tuần trước, vụ kiện đã bị bác bỏ. Luật sư của ông ta nói rằng Wynn tin rằng ông ta bị hoạt động như một "sứ giả yêu nước", và lời đề nghị về chiếc máy bay phản lực của ông ấy là "một trăm phần trăm lời châm biếm.")

Chính trị Bắc Kinh đã chuẩn bị cho Guo rất tốt để điều hướng Washington của Trump — một vương quốc khác nơi mà tiền mua được ảnh hưởng, kinh doanh trộn lẫn với chính phủ và sự thật kết hợp với hư cấu(4). Guo đã sử dụng các nguồn lực của mình để xâm nhập vào thế giới của Trump. Bill Gertz, một chuyên gia về Trung Quốc tại Washington Free Beacon, đã đăng các câu chuyện về Guo và những tuyên bố của ông ta, gọi Guo là "nhà bất đồng chính kiến hàng đầu của Trung Quốc" - cho đến khi Gertz rời đi, vào năm 2019, sau khi không cho biết việc anh ta đã vay một trăm nghìn đô la từ một trong những cộng sự của Guo. (Gertz đã không trả lời yêu cầu bình luận.) Tuy nhiên, Gertz đã giúp giới thiệu Guo với những người bảo thủ có tiếng tăm, bao gồm cả người sẽ trở thành cộng tác viên quan trọng nhất của ông ta: Steve Bannon.

Ngay cả trước khi họ gặp nhau, Bannon đã quan tâm đặc biệt đến nạn tham nhũng trong giới élite Trung Quốc. Trước đó trong sự nghiệp của mình, Bannon từng là sĩ quan hải quân trên những con tàu ở Biển Đông, làm nhân viên ngân hàng tại Goldman Sachs và điều hành một công ty trò chơi trực tuyến có văn phòng tại Hồng Kông và Thượng Hải. Ông đã tin rằng đòn bẩy của Trung Quốc đối với các doanh nghiệp Mỹ là một mối đe dọa và ông có ý định biến Trung Quốc trở thành mục tiêu trung tâm của thương hiệu chính trị bảo thủ cực đoan của mình. Bannon nói về những cáo buộc của Guo, “Anh chàng này biết chi tiết. Anh ta không chỉ ném những thứ rác rưởi ra ngoài đó.”

Bannon đã ở Phòng Bầu dục trong cuộc thảo luận về việc trục xuất Guo. Sau đó, Bannon nói với những người khác rằng anh ta đã tìm thấy gói tài liệu mà Wynn mang theo và đặt nó trong văn phòng của mình, để đảm bảo rằng Guo không bị dẫn độ.

Sau khi Bannon bị đẩy ra khỏi Nhà Trắng vào tháng 8 năm 2017, anh và Guo gặp nhau tại khách sạn Hay-Adams, ở Washington. “Chúng tôi đã dành sáu giờ chỉ để nói chuyện,” Bannon nói. Giống như Guo, Bannon đang tìm kiếm đồng minh mới. Gia đình Mercer, những nhà tài trợ bảo thủ đã ủng hộ các dự án trước đó của Bannon, đã cắt đứt quan hệ với anh ta. Bannon đang chuẩn bị khởi động lại sự nghiệp truyền thông của mình, và như một đồng nghiệp ở Nhà Trắng đã nói, Bannon cần một “ông bố cưng chiều mới”.

Vào chiều ngày 4 tháng 6 năm 2020, đang lênh đênh trên một chiếc thuyền ở Cảng New York, Guo và Bannon đã tổ chức một sự kiện báo chí được phát trực tiếp trên mạng để công bố một sáng kiến chung. Hai người là một cảnh tượng khác thường: nhà tài phiệt Trung Quốc hào hoa trong bộ vest hai dây màu sậm, bên cạnh người Mỹ trố nhìn với mái tóc bạch kim rối bù và bộ quần áo sơ mi có cổ đặc biệt. Bối cảnh đã được sắp xếp cẩn thận, với máy bay kéo các biểu ngữ trên đầu và du thuyền của Guo và tượng Nữ thần Tự do ở hậu cảnh. Ngày đánh dấu kỷ niệm cuộc đàn áp tại Quảng trường Thiên An Môn.

Nhìn vào máy quay, Guo tuyên bố thành lập một chính phủ bóng tối, mà ông gọi là Nhà nước Liên bang Mới Trung Quốc. Bằng tiếng Quan Thoại, ông ấy đã đưa ra một lời kêu gọi vũ trang đầy sôi nổi. “Chúng ta không thể tiếp tục mơ nữa. Chúng ta cần phải hành động, hành động, hành động!” ông hét lên, chém không khí bằng bàn tay của mình. Bannon, người không nói được tiếng Trung Quốc, lúng túng đứng nhìn. Vào năm 2018, Bannon đã ký một thỏa thuận kéo dài một năm với một trong những công ty của Guo về “dịch vụ tư vấn chiến lược” với chi phí một triệu đô la.

Guo xây dựng theo hướng tột đỉnh chấm dứt, hô vang khẩu hiệu “Đả đảo C.C.P.!” bằng tiếng Trung. Sau lần lặp lại thứ chín, Guo chuyển sang tiếng Anh, và Bannon tham gia. Guo đang trong tâm trạng ăn mừng. Ông ta hôn lên má Bannon và ngước nhìn anh, nói: "Yêu anh."

“Cảm ơn,” Bannon nói. "Chúng ta vẫn đang phát trực tiếp chứ?" Để kết thúc buổi lễ, họ trình bày một tuyên bố về các nguyên tắc, mà Guo đã ký bằng máu của chính mình. (Bannon đã bỏ qua phần đó.)

Với mọi sự khác biệt về phong cách, cả hai đều có chung quan điểm cứng rắn về các vấn đề con người, đầu óc âm mưu và niềm tin vào sức mạnh của các liên minh có tính toán. Họ đã thành lập một liên doanh có tên GTV Media Group, một nền tảng tin tức luân phiên, điều hành podcast Bannon’s War Room, được lồng tiếng Quan Thoại, cùng với các buổi phát trực tiếp thường xuyên từ Guo và người hâm mộ của ông ấy. Các chương trình phát sóng quảng cáo cho Tổ chức Pháp quyền (Rule of Law Foundation), mà Guo và Bannon đã thành lập để tiết lộ tài sản, của cải tham ô của Đảng Cộng sản trong và ngoài nước. (Guo đảm bảo một trăm triệu đô la; Bannon là chủ tịch.) Và họ đã thổi phồng các sáng kiến kinh doanh của Guo, bao gồm cả tiền điện tử (cryptocurrencies), được gọi là G-Coins và G-Dollars; một nhóm thành viên được gọi là GClubs; và một dòng trang phục có tên GFashion.

Bannon đã chỉ dẫn Guo rằng thành công trong lĩnh vực truyền thông đòi hỏi những thông điệp đơn giản hóa, lặp đi lặp lại - một nguyên tắc mà anh ta mô tả là “rửa, súc, lặp lại” (wash, rinse, repeat). Trên sóng truyền thanh, truyền hình, Guo liên tục nói về tội ác của Đảng Cộng sản và thói đạo đức giả của những nhà lãnh đạo đảng. “Mọi thứ đều là giả,” Guo nói. Bất kể sự khác thường lập dị của nó, mạng lưới của Guo đã thu về hàng trăm triệu đô la, chủ yếu là từ những kẻ biệt xứ Trung Quốc, những con người xúc động trước lời hứa thách thức Đảng. (Khi Bannon bị bắt trên du thuyền, anh ta đã rời khỏi vị trí chủ tịch, nhưng được Trump ân xá. Bannon đã không nhận tội với những cáo buộc tương tự tại tòa án tiểu bang.)

Các nền tảng của Guo trở thành nơi phổ biến cho thông tin sai lệch về COVID, hùng biện chống - vắc xin và quảng cáo các phương pháp chữa bệnh dân gian. Dòng thời trang của Guo bao gồm một chiếc áo sơ mi cài nút có in chữ “Ivermectin”, với giá gần hai nghìn hai trăm đô la. Khi biên giới giữa doanh nghiệp và chính trị của ông ta mờ nhạt, Guo đã đưa ra những tuyên bố ngông cuồng không có cơ sở. Ông tuyên bố rằng liên doanh truyền thông của mình sẽ là một khoản đầu tư tốt nếu đồng tiền Trung Quốc sụp đổ, và hứa với các nhà đầu tư, "Tôi sẽ không để các bạn mất đồng nào." Guo nói với người hâm mộ rằng đóng góp cho các sáng kiến của ông ta sẽ mang lại lợi thế trong đơn xin nhập cư của họ. “Điều đó rất đơn giản,” ông ta nói, trong một video vào năm 2020. “Nếu bạn nói rằng bạn ủng hộ phong trào thổi còi và bạn đã nộp đơn xin tị nạn chính trị, thì một trăm phần trăm đơn xin tị nạn của bạn sẽ được chấp thuận.”

Trong cộng đồng tình báo, những tiết lộ của Guo về Trung Quốc đã làm dấy lên sự hoài nghi. Khi ông công bố những gì ông mô tả là một kế hoạch nội bộ của Đảng nhằm tăng số lượng gián điệp ở Mỹ, một số chuyên gia cho rằng đó là một sự giả mạo. “Nó có một số điều đúng đắn, nhưng đó là một loại hình nghệ thuật rất đặc biệt - cách họ đánh số, nơi họ đặt những dấu ấn nhất định,” cựu quan chức chính phủ nói. Nhưng phải đến mùa thu năm 2020, những người Trung quốc biệt xứ, trở thành nồng cốt thính giả của Guo mới bắt đầu đặt câu hỏi về lòng trung thành của ông ta. Đối mặt với những lời chỉ trích ngày càng tăng về hành vi giả dối và những mạo hiểm đáng ngờ của mình, Guo đã tố cáo nhiều nhà bất đồng chính kiến Trung Quốc nổi tiếng nhất ở Mỹ là “những nhà hoạt động ủng hộ dân chủ giả tạo” và nói rằng họ “nên bị đánh ngay khi chúng ta nhìn thấy họ”. Guo kêu gọi những người nối theo mình trên twitter tham gia vào cái mà ông ta gọi là Chiến dịch Loại bỏ các Nhà hoạt động Giả mạo.

Teng Biao, một học giả pháp lý tại Đại học Hunter, người đã chạy trốn khỏi Trung Quốc sau khi bị đàn áp vì ủng hộ nhân quyền, bắt đầu thấy các bình luận trực tuyến từ những người tìm kiếm địa chỉ nhà của ông. Một người viết, "Tôi muốn gửi thằng cho ông một viên đạn vào đầu!" Vào tháng 12, Teng đang ở ngôi nhà của mình trong một khu yên tĩnh biệt lập gần Princeton, New Jersey, dạy một lớp trên Zoom, khi vợ ông ta đến văn phòng. Bà ấy đã rất lo lắng. Mười sáu người đang đứng trước cửa ngôi nhà của họ với các biển khẩu hiệu và loa phóng thanh cầm tay hét lên rằng Teng là một “C.C.P. do thám.”

Những người biểu tình quay trở lại vào ngày hôm sau, trong một đoàn xe, và ngày tiếp theo, hô hào, chửi bới và la hét lớn đến nỗi những đứa con của Teng có thể nghe rõ từ trong nhà. Những người biểu tình đã phát trực tiếp cảnh này trên GTV và YouTube, đồng thời tranh cãi với những người hàng xóm đứng ra bảo vệ Teng.

Các cuộc biểu tình tương tự đã xuất hiện bên ngoài hơn một chục ngôi nhà của những người bất đồng chính kiến ở Texas, Virginia và California. Ở Vancouver và Los Angeles, những người trong đám đông quấy rối mục tiêu cho đến khi mục tiêu xuất hiện, sau đó đánh đá họ. (Trong một phát biểu vào thời điểm đó, Guo nói rằng ông ta “chưa bao giờ tha thứ cho bất kỳ hình thức bạo lực đối với bất kỳ cá nhân nào.”) Trong gần hai tháng, những người biểu tình đến nhà Teng mỗi ngày, như thể họ bấm giờ— hò hét từ 10h30 sáng đến 4h30 chiều, và chỉ nghỉ ăn trưa. Một bản ghi nhớ từ Chính phủ Liên bang mới Trung Quốc, sau đó đã được trích dẫn trong một vụ kiện, cho thấy một số người đã được tuyển dụng với mức phí lên tới ba trăm đô la một ngày, với phần thưởng là mười nghìn đô la cho “thành tích xuất sắc”. Trong số những người theo Guo, các cuộc biểu tình làm sáng tỏ ngay, Teng nói: “Ngày càng nhiều những người ủng hộ ông ta trước đây đã nhận ra rằng ông ấy là một kẻ lừa đảo”.

Sự thù hận của Guo đối với những người bất đồng chính kiến có thể gây ngạc nhiên, nhưng nó không phải mới. Trong một đoạn ghi âm cuộc điện thoại bị rò rỉ từ năm 2017, Guo đã bày tỏ sự khinh thường đối với họ. Ông nói: “Họ không bao giờ nói bất cứ điều gì tốt đẹp về Trung Quốc. “Họ đáng chết,” ông nói thêm. "Tôi có thể hạ gục những tên khốn này và giúp các nhà lãnh đạo của chúng ta trả thù."

Một số nhà quan sát Mỹ suy đoán rằng Guo không bao giờ hoàn toàn tách khỏi tình báo Trung Quốc. Một giả thuyết phổ biến cho rằng ông hy vọng sẽ trở về Trung Quốc và phục hồi tầm cỡ của mình, vì vậy ông đã duy trì quan hệ với các phe phái ở Bắc Kinh. Chris Johnson, cựu phân tích viên CIA. về Trung Quốc, nói với tôi rằng những tiết lộ của Guo không chỉ được hiểu “những người mà ông ta chọn để nêu tên, mà cả những người mà ông ấy không nêu tên”.

Nếu Guo đại diện cho một phe phái của chính phủ Trung Quốc, thì điều tốt nhất là phe đó bao gồm các gia đình quyền lực và các quan chức an ninh đã bị tổn hại bởi cuộc thanh trừng của Tập cận Bình. Đối với tất cả những gì Guo tuôn ra chống lại Đảng, người tham dự cuộc họp tại Phòng Bầu dục nói, “Guo không chống CCP. Ông ta chỉ xem mình như một đối thủ của Tập. Đây là một cuộc đấu đá nội bộ CCP." Teng, nhà bất đồng chính kiến, chia sẻ quan điểm đó. Teng nghi ngờ rằng Guo đang tìm cách “thay thế một số nhà lãnh đạo CCP với các quan chức nghiêng về phía ông ấy hơn.” Teng nói, mục tiêu là “thay thế những con hổ no đủ bằng những con hổ đói”.

Tuy nhiên, theo logic quanh co của ngành tình báo, một giả thuyết khác cho rằng Guo thực sự đại diện cho một phe trung thành với Tập, đang sử dụng ông để tấn công các đối thủ. Guo hiếm khi gọi tên ông Tập để chỉ trích, và một số bằng chứng mạnh mẽ nhất chống lại việc Guo mô tả ông là một người bất đồng chính kiến đến từ chính lời nói của ông. Vào mùa hè năm 2017, ngay sau khi các nhân viên an ninh Trung Quốc đến thăm ông ở New York, Guo đã công bố một bức thư công khai đến các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản. Guo gợi ý rằng ông ấy có thể thay mặt họ sử dụng “ảnh hưởng và nguồn lực” của mình, đồng thời yêu cầu họ “giao cho tôi một nhiệm vụ rõ ràng, có mục tiêu, để tôi có thể chuộc lỗi trong quá khứ, đồng thời thể hiện lòng yêu nước và sự ủng hộ của tôi đối với Chủ tịch Tập”. Ông tuyên bố rằng những tiết lộ của ông ta ở Mỹ đã được thực hiện "dưới áp lực", và hứa, "Tôi sẽ tiếp tục không vượt qua ranh giới đỏ." Với hy vọng “bảo vệ lợi ích và hình ảnh đất nước chúng ta”, ông ấy đề nghị trở thành một “nhà tuyên truyền”, sử dụng “phong cách tuyên truyền của riêng tôi”.

Trong những năm sau bức thư đó, những nỗ lực của Guo đã chuyển sang kiên quyết hơn là thúc đẩy sự chia rẽ và chủ nghĩa hoài nghi trong nền chính trị Hoa Kỳ. Guo từ lâu đã tuyên bố có kiến thức về một kế hoạch lật đổ bí mật của Đảng Cộng sản, mà ông gọi là 3F: "thúc đẩy yếu kém, thúc đẩy hỗn loạn và thúc đẩy sự hủy diệt của nước Mỹ" , bằng cách sử dụng các tài liệu bị rò rỉ, hối lộ và tống tiền - một cách tiếp cận mà những người chỉ trích Guo lưu ý mô tả chính xác các mô hình của ông ta. Viên chức an ninh quốc gia, người có liên quan đến vụ việc của Guo, mô tả ông ta là một đặc nhiệm gây hỗn loạn làm việc nhân danh lợi ích Trung Quốc: “Bạn có thể đưa ra lập luận tình huống rằng tên này ở đây để lừa bịp chúng ta. Đúng thắt buộc chúng ta trong khó khăn."

Quyền lực chia rẽ trong mạng lưới của Guo trở nên rõ ràng khi cuộc bầu cử Tổng thống năm 2020 đến gần. Một nghiên cứu được thực hiện bởi Graphika, một công ty phân tích, đã phát hiện ra hàng nghìn tài khoản mạng xã hội lan truyền những câu trích dẫn của Guo, cùng với những tuyên bố âm mưu về những người bất đồng chính kiến, vắc xin, Joe Biden và QAnon. Các nhóm trò chuyện dành cho người hâm mộ của Guo đã có sẵn các mẫu tin nhắn ủng hộ Trump mà người dùng được khuyến khích phân phối như thể chúng tự phát.

Trong chiến dịch tranh cử năm 2016, khi các liên minh của Trump lưu hành tuyên truyền chống Clinton, họ dựa vào Twitter và Facebook, nhưng những nền tảng này từ đó khiến việc truyền bá thông tin sai lệch về bầu cử trở nên khó khăn hơn. Giờ đây, mạng của Guo đã cung cấp một giải pháp thay thế. Không có gì chứng tỏ ảnh hưởng của nó nhiều hơn việc quảng cáo các báo cáo giả mạo về máy tính xách tay của Hunter Biden.

Chiến dịch tranh cử của Trump đã nghe nói về chiếc máy tính xách tay trong suốt mùa hè, khi một người từ Delaware liên hệ để nói rằng nó đã bị bỏ rơi tại cửa hàng sửa chữa của anh ta. Lần đầu tiên được biết đến với công chúng là vào ngày 25 tháng 9, từ một khách mời trên kênh YouTube của Wang Dinggang, một trong những cộng tác viên của Guo. Vị khách khẳng định rằng tài liệu rõ ràng trên máy tính xách tay đã được “CCP ghi lại” và đã “đến Mỹ một cách bí ẩn” để cung cấp cho Đảng đòn bẩy đối với Joe Biden khi ông tranh cử Tổng thống. Một số đồng minh của Guo đã theo dõi bằng cách tạo và phát tán những hình ảnh bịa đặt, theo Jack Maxey, cựu đồng dẫn chương trình podcast của Bannon. Maxey nhớ lại: “Đó là một sự sai lệch rất lớn so với thực tế. “Tôi đã nói với Steve vào Ngày đầu tiên,“ Đây là một ý tưởng tồi. ”Nhưng anh ấy nói thêm,“ Tôi không thể nói Steve làm gì. Rõ ràng, Miles có thể.”

Trong những tuần cuối cùng của cuộc đua, Rudy Giuliani đã kích động một chiến dịch truyền thông cáo buộc rằng ổ cứng của máy tính có chứa e-mail và hình ảnh của Hunter Biden đã làm hại cha anh. Guo đã phủ nhận liên quan đến việc phổ biến thông tin sai lệch về máy tính xách tay, nhưng các tin nhắn bị rò rỉ cho thấy ông ta đã phối hợp cùng những người theo mình chỉnh sửa hình ảnh và lan truyền câu chuyện. Ba ngày trước cuộc bầu cử, Bannon đã gặp gỡ những người ủng hộ Guo và hoan nghênh “sự sáng tạo trong biên tập của họ trên các bức ảnh”, theo một đoạn ghi âm được cung cấp cho Mother Jones. Bannon nói rằng câu chuyện về máy tính xách tay đã làm trở ngại động lực của Biden và "gia tăng tiêu cực của ông ta", điều này giữ cho cuộc đua đủ gần để Trump có thể tuyên bố chiến thắng, cho dù ông ấy có tiếp tục chiến thắng hay không. “Đó là chiến lược của chúng tôi,” Bannon nói với họ. "Vì vậy, khi bạn thức dậy vào sáng thứ Tư, đó sẽ là một cơn bão lửa."

Sau khi Trump thua cuộc trong cuộc bầu cử, mạng lưới của Guo đã tham gia nỗ lực lật ngược kết quả. Vào ngày 14 tháng 11, hàng trăm người ủng hộ ông đã đến Washington cho Triệu người MAGA Diễn hành, dựng một sân khấu và thuê xe tải quảng cáo để đi ngang qua thành phố. Theo Mother Jones, một công ty do Guo kiểm soát đã chi hơn bốn trăm nghìn đô la cho cuộc biểu dương và cũng đưa một trăm nghìn đô la cho một tổ chức do luật sư L. Lin Wood đứng đầu, người đang kiện để đảo ngược khoản lỗ của Trump ở Georgia. Vào ngày 6 tháng 1, mạng của Guo đã phát các luồng trực tiếp về cuộc bao vây Điện Capitol và quảng bá các bình luận ca ngợi những kẻ tấn công là “những người yêu nước”.

Trong kinh tế học kỳ lạ của Trumpworld, việc cựu Tổng thống thua bầu cử là một món quà dành cho những người ủng hộ ông trên các phương tiện truyền thông — những người dẫn chương trình phát thanh và những người theo thuyết âm mưu, những người kiếm lợi từ mối bất bình. Trong những tháng sau ngày 6 tháng 1, GTV và các doanh nghiệp liên quan đã hoạt động từ một văn phòng trong tòa tháp nhìn ra Columbus Circle. Vào một ngày tháng 9, Guo đã triệu tập một tập hợp các cựu trợ lý của Trump đến văn phòng để phát trực tiếp về chủ đề Trung Quốc. Người ngồi bên trái là Peter Navarro, một cựu giáo sư trường kinh doanh, người từng là cố vấn thương mại của Trump và là diều hâu Trung Quốc hăng hái nhất trong Chính quyền của ông. Navarro, người mặc một chiếc áo gió có in chữ “TeamTrump” ở ngực, trông có vẻ hốc hác và dáng vẻ ủ rũ - một người chỉ trích gay gắt về Trung Quốc đang làm việc với một chi nhánh cũ tự thừa nhận cựu hội viên của dịch vụ gián điệp quốc gia. Bannon mặc một chiếc áo khoác thể thao màu đen bên ngoài một chiếc áo sơ mi đen, với một chiếc áo sơ mi khác bên dưới. Anh ta ngồi bên cạnh Jason Miller, cựu phát ngôn viên và hiện là CEO của Gettr, một trong số các mạng xã hội mới đang cạnh tranh để thu hút những người dùng bảo thủ. Nó cũng nhận được tài trợ từ Guo.

Tất cả đều ở đó để kỷ niệm việc Navarro được bổ nhiệm làm “đại sứ quốc tế” từ Nhà nước Liên bang Mới Trung Quốc. Nhưng Navarro cũng muốn nói về vắc-xin; ông ấy đã là một người ủng hộ tận tâm của hydroxychloroquine. Ông nói: “Chế độ bất hợp pháp Biden đang ngăn cản việc sử dụng những phương pháp trị liệu này và giết người. Guo đồng ý, và đưa ra một dự đoán đen tối, bằng thứ tiếng Anh chắp vá của mình: “Trong sáu tháng, mười tháng, bạn sẽ thấy những tài xế tài năng trên đường phố, lái xe ô tô của họ, ngay lập tức, chết vì vắc-xin COVID. Đó là vụ giết người. "

Những lời hùng biện đã trở nên sôi nổi, nhưng Guo dường như cảm thấy rằng cảnh này không có nhiều thứ để xem. Ông ấy khuyến khích người phiên dịch đặt câu hỏi và một người bắt đầu nói say sưa về bề ngoài của Navarro: “Tôi có một đồng nghiệp là một phụ nữ rất xinh đẹp, và cô ấy là người hâm mộ tuyệt vời nhất của ông Navarro. Vì vậy, khi bạn xuất hiện, mỗi lần cô ấy sẽ chỉ hét lên, ‘Ồ, Peter Navarro đến rồi!’ ”Navarro, khó chịu trông thấy, nở một nụ cười ủ rũ. Bannon có vẻ vui khi duy trì được tinh thần ngưỡng mộ. “Miles là George Washington của Trung Quốc mới,” anh nói, sau đó trong chương trình phát thanh. “Chúng ta đang nói về một nước Trung Quốc mới và một người Trung Quốc mới — người Trung Quốc sau cùng đã có tự do sau hàng thiên niên kỷ lịch sử”. Cuối cùng, một trong những người thông dịch đã hỏi khi nào chính phủ Hoa Kỳ sẽ công nhận chính phủ lưu vong của Guo. Bannon trả lời, "Khoảng sau năm 2024 - khi Trump trở lại Nhà Trắng."

Ngay cả khi Guo và các đồng minh dự đoán chiến thắng, hoạt động của ông ta đang trong cơn hổn loạn. Hai ngày trước đó, Ủy ban Chứng khoán và Giao dịch đã buộc tội ba công ty liên kết với Guo — GTV Media Group, Saraca Media Group và Voice of Guo Media — với hành vi bán cổ phiếu và tiền điện tử bất hợp pháp. Các công ty không thừa nhận cũng không phủ nhận hành vi sai trái, nhưng họ đồng ý trả hơn năm trăm ba mươi chín triệu đô la, bao gồm cả tiền bồi hoàn cho hàng nghìn nhà đầu tư ở ít nhất ba mươi chín quốc gia.

Trang tin tức của Guo đã bác bỏ cáo buộc, nói với người hâm mộ rằng các công ty đã đạt được thỏa thuận “không có điều khoản phạt”. Trên thực tế, họ đã được lệnh phải trả ba mươi lăm triệu đô la tiền phạt, và S.E.C. cho biết họ đang tiếp tục điều tra sự việc. GTV ngừng hoạt động và vụ việc này đánh dấu một bước ngoặt trong sự nghiệp của Guo. Một số cựu trợ lý và những người ủng hộ đã nổi loạn, biến mạng xã hội và mạng trò chuyện của họ thành nơi để chỉ trích và tố cáo. Guo đã đả kích, gọi các đồng minh trước kia của mình là những kẻ dối trá, lũ chuột và "lũ chó chạy" của Đảng Cộng sản.

Cuối cùng, một vụ kiện pháp lý khác đã giáng một đòn nặng nề hơn vào Guo. Các nhà điều hành của một quỹ đầu cơ, Quỹ Cơ hội Châu Á của Liên minh Thái Bình Dương, đã kiện ông ta buộc trả lại khoản vay đã thực hiện nhiều năm trước để phát triển Pangu Plaza, ở Bắc Kinh, nhưng Guo đã xử lý vụ việc một cách khinh thường. “Tôi nghĩ các người là một lũ côn đồ,” ông ta nói, một cách trầm lắng, vào tháng 10 năm 2018. “Tôi không cần để ý đến các bạn.” Vào năm 2021, một tòa án ở New York đã yêu cầu ông ta phải trả cho quỹ một trăm mười sáu triệu đô la tiền nợ và tiền lãi; khi ông ta không làm như vậy, tòa án đã tuyên thêm một trăm ba mươi tư triệu tiền phạt. Thẩm phán đã viết rằng nếu "các đương sự tỷ phú" có thể "chủ tâm và cố ý vi phạm lệnh của Tòa án, đó là vô pháp luật."

Guo nhanh chóng nộp đơn phá sản, tuyên bố có khoản nợ lên tới nửa tỷ đô la và tài sản không quá trăm nghìn đô la. Du thuyền và căn hộ áp mái, ông đang bảo quản, thực ra không phải của mình, mà là tài sản của các thành viên trong gia đình, vỏ bọc công ty và các tổ chức tài chính khác. Các chủ nợ của ông gọi vụ phá sản là "một nỗ lực rõ ràng để tránh cả việc thanh toán và có thể bị vào tù."

Khi vụ án nhích dần qua các tòa án, hình ảnh mà Guo dựng lên đang lung lay. Tòa nhà cao tầng đặc trưng ở Pangu Plaza đã được bán đấu giá với giá bảy trăm ba mươi bốn triệu đô la. Đặc điểm thiết kế táo bạo nhất của nó - ngọn lửa khổng lồ - đã bị tháo dỡ, khiến toàn bộ tòa nhà không thể phân biệt được với những tòa nhà khác. Tại New York, Guo đã rao bán căn hộ áp mái của mình tại Sherry-Netherland, và dần dần giảm giá xuống còn ba mươi lăm triệu đô la, chỉ bằng một nửa số tiền anh ta đã trả. Hội đồng hợp tác từng chào đón Guo hiện đang kiện anh ta vì bị cáo buộc không trả phí bảo trì, lên tới khoảng tám mươi hai nghìn đô la một tháng.

Như mọi khi, Guo tiếp cận các thử thách với sự hung hăng tột độ. Ông ta tiếp tục phát tin trực tiếp từ một điền trang ở Greenwich, Connecticut, truyền tải thông điệp của mình trong bối cảnh một ngôi nhà có hồ bơi và một bãi cỏ rộng lớn. Guo chỉ trích dữ dội một luật sư đã được chỉ định làm người ủy thác phá sản, tố cáo ông ta là "đại diện đầy đủ cho CCP" Và Guo đã học đòi vào cuộc phiêu lưu mới, bao gồm một ca khúc hip-hop có tựa đề “The Hero”, trong đó có ông trong trang phục phim hành động, giả định một loạt các tư thế dũng cảm: cưỡi ngựa trắng, cầm chiếc gươm ánh sáng trong nghi lễ chiến đấu, chỉ huy một đội các vũ công dự phòng trước chiếc xe SUVs sang trọng và một máy bay phản lực riêng. Đến phần điệp khúc - “Hãy đánh gục CCP!” - Guo tuyên bố kiên quyết: “Được chết trên chiến trường là vinh dự của tôi”.

Guo khẳng định mình là một người đấu tranh cho tự do và tuyên bố rằng ông đã phải đối mặt với những lời đe dọa ám sát từ Trung Quốc. Nhưng những người bị săn đuổi không thường xuyên phát hành các bản nhạc hip-hop, và như cựu quan chức tình báo đã nhận xét, “Nếu M.S.S. thực sự muốn giết chết cái trò lừa của Guo, họ có khả năng làm điều đó. ”

Khi cố gắng gỡ rối danh tính ngoằn ngoèo của Guo cùng những mối thù và các trò lừa bịp, tôi thường nghĩ đến James Jesus Angleton, người đứng đầu bộ phận phản gián lâu năm của CIA. Angleton đã dành nhiều năm săn lùng những điệp viên hai mang của Liên Xô ở Mỹ, cố gắng nhìn thấu những thủ đoạn và thông tin sai lệch để thần thánh hóa kẻ đang làm công việc "gây nhầm lẫn và chia rẽ phương Tây", như ông đã nói. Angleton mô tả lĩnh vực của mình là “vùng hoang vu của những tấm gương”, một ẩn dụ được mượn từ “Gerontion” của T. S. Eliot. Bài thơ, được viết giữa đống tro tàn của Chiến tranh thế giới thứ nhất, chứa đựng một lời cảnh báo: "Lịch sử có rất nhiều đoạn văn xảo quyệt, những hành lang thiết kế / Và những vấn đề, lừa dối với những tham vọng thì thầm, / Hướng dẫn chúng ta bằng những điều phù phiếm." Vào thời điểm Angleton nghỉ hưu, năm 1974, nỗi ám ảnh của ông đã trở nên choáng ngợp đến mức một số người tự hỏi liệu chính ông có phải là điệp viên hai mang hay không.

Cái gì của Guo là thật và cái gì là giả? Ông ta bị kéo tới lui bởi căng thẳng giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, hay ông ta đang sử dụng lực lượng của riêng mình? Ông ta đang nâng cao sự hỗn loạn trong nền chính trị Hoa Kỳ, hay chỉ đơn giản phản ánh sự lo lắng chính mình quay trở lại? Tận cùng, Guo có thể chỉ đơn giản là một kẻ lừa đảo. Một người Mỹ làm việc tại Pangu Plaza trong những năm đầu tiên nhớ lại rằng, hai tầng bên dưới ga ra xe hơi sang trọng, có một tầng hầm dở dang, một nơi ẩm ướt, tối tăm, nơi ván gỗ lợp thành một đường mòn trên bùn. Một phần được dùng để đựng đĩa sứ cao cấp của Nhật Bản và dao nỉa màu vàng. “Bạn có thể nhìn thấy ánh sáng từ xa,” anh nói. “Đó là một số công nhân nhập cư, sống ở dưới đó. Họ đã xây dựng những túp lều nhỏ này bên ngoài các ống giàn giáo." Những người lao động nhập cư trong khu lều trại dưới tầng hầm đang xây dựng thứ quái dị tưởng tượng mà Guo đang quảng bá trên bề mặt.

Guo vẫn đang bán khát vọng. Năm ngoái, ông đề nghị rằng hộ chiếu từ chính phủ lưu vong của ông được cấp với chi phí là năm mươi nghìn đô la cho mỗi gia đình. Năm 2020, Wall Street Journal đưa tin rằng FBI đang kiểm tra Guo và việc tài trợ cho hoạt động truyền thông của ông ta với Bannon. (Vào thời điểm đó, cả Guo và Bannon đều nói rằng Cục điều tra liên bang chưa tiếp xúc với họ.) Có vẻ như có thể những nỗ lực của Guo trong việc vun đắp các mối quan hệ khác nhau với chính phủ sẽ mang lại một số biện pháp bảo vệ. Guo giao dịch với FBI, theo một cựu quan chức Bộ Tư pháp, có thể khiến ông ta “rối tung” việc truy tố. Guo có thể áp dụng chiến lược mà các công tố viên gọi là “graymail” - đe dọa tiết lộ bí mật an ninh quốc gia trong quá trình tự bảo vệ mình. Quan chức này nói, "Ngay cả khi bạn chiến thắng, ông ta có thể tiết lộ nhiều hơn bất kỳ ai từng muốn tiết lộ."

Teng, nhà bất đồng chính kiến, nhận thấy một bài học cho những người chỉ trích chủ nghĩa độc tài của Trung Quốc, những người đã lựa chọn Faustian để ủng hộ Trump và sau này là Guo. “Họ nghĩ rằng mục đích biện minh cho phương tiện,” Teng nói. Trong bài tiểu luận công khai, ông đã đưa ra một lập luận đạo đức chống lại việc hợp tác với các đồng minh đen tối, khi hỏi, “Kẻ thù của kẻ thù có phải là bạn không? Hitler và ISIS cũng là những người chống cộng sản”.

Bannon, người bảo vệ nổi bật nhất của Guo, đã phải nghe tất cả những lời chỉ trích. “Những gã khác đang nói, 'Này, tất cả những gì ông ta đang làm là cho bạn ăn những thứ nhảm nhí.'” Bannon không quan tâm. “Tôi nghĩ về kết quả. Liệu Guo có đang làm việc cho một phe nào hay không, ai biết được?" Bannon gợi ý, làm sống lại một câu nói sáo rỗng cũ rằng Trung Quốc là một bí ẩn không thể xuyên thủng: “Giống như phần cuối của bộ phim ‘Chinatown'," khi nhân vật của Jack Nicholson được yêu cầu chấp nhận những gì anh ta không thể hiểu được. Quan trọng hơn, theo quan điểm của Bannon, là Guo đã buộc các đối thủ Cộng hòa phải chấp nhận một lập trường hiếu chiến hơn: “Guo đã làm nhiều hơn bất kỳ ai để đánh thức đất nước này trước các mối đe dọa của CCP như một tổ chức tội phạm xuyên quốc gia và là mối đe dọa hiện hữu đối với nước Mỹ. Cho dù ông ấy đang làm việc cho một phe phái hay ông ấy đang liều lĩnh các khoản cá cược của mình, những công việc ông đã thực hiện và những gì ông ấy khích động đều không ngừng nghỉ”.

Thật hấp dẫn để gạt bỏ Guo đúng là một ảo tưởng điên rồ khác của thời đại Trump. Nhưng, nếu Trump chứng tỏ được bất cứ điều gì, thì đó là những nhân vật dường như không có sức thuyết phục có thể có tác dụng lâu dài nếu họ tìm thấy các đối tác chính trị, những người như Bannon, chỉ tập trung vào kết quả. Vào tháng 9, Mike Pompeo, một trong số những cựu binh trong Chính quyền Trump đang thi đua để trở thành người diều hâu nhất đối với Trung Quốc, đã xuất hiện trong một video, ngoại trừ việc kêu gọi công dân của ông Tập nổi dậy chống lại chính phủ. “Không có kẻ thù nào lớn hơn đối với CCP hơn bạn, người dân Trung Quốc,” Mike nói. Bannon đã xúc động. “Đó là điều chưa từng xảy ra cách đây 5 năm,” ông nói và đưa ra một dự đoán: “Đó sẽ là bàn cờ của Đảng Cộng hòa vào năm 2024. Sẽ có một cuộc đấu tranh nền tảng vĩ đại về việc nói rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc không phải là chính phủ hợp pháp của Trung Quốc.” Bannon tin Guo, nói rằng, "Ông ấy đã thay đổi cửa sổ Overton ở đất nước này."

Evan Osnos is a staff writer at The New Yorker. His most recent book is “Wildland: The Making of America’s Fury.”

 
 

Hồ Lạc Hồng dịch

___________________________________________
(1) Patriot Games_Guo Weigui has been linked to Chinese Intelligence, the FBI, and Donald Trump. What is he after?_Ivan Osnos – New Yorker October 24, 2022
(2) Còn có tên khác là Guo Haoyun/Quách Hạo Vân (郭浩云)
(3) Foreign Agents Registration Act
(4) Another realm where money bought influence, business mixed with government, and truth merged with fiction.