Đường xa chân bước mỏi khôn cùng
Nắng quái chiều hôm ảo mông lung
Ngoảnh trông thân phận tầng mây nỗi
Trong cõi người ta chân bước chân
Ngày tháng trôi qua tựa đêm dài
Thấp thoáng vườn xưa ai tiễn ai
Tôi đi theo gió đầu xuân ấy
Vời vợi đường xa một kiếp mai
Suối tóc trần gian đắm ngậm ngùi
Lưu luyến người đi chậm bước thôi
Âm vang thao thức đường cô quạnh
Trăng dõi đầu non bóng tàn phai
Ca vang bài hát thuở giang đầu
Tuổi xanh vội vã mộng tan mau
Rượu đắng tràn tay quen nỗi nhớ
Đau đớn bao nhiêu đã phai màu
Tôi đi theo mãi một mùa xưa
Thuở gió đùa reo tiếng nắng trưa
Ai ru câu hát bên hè vắng
Như nhủ đừng quên một lối về
Trăm năm sắp hết một câu thề
Đường đi vạn nẻo mối tình quê
Trần gian tôi bước đời hư ảo
Chớp bể mưa nguồn cuộc tỉnh mê
|