|
Nầy em!
hãy ôm những cỏ hoa vào lòng,
Đây hoa quỳ và thơ tôi rũ rượi
Nỗi nhớ chạy dài theo từng cây số đường xa.
Những sợi tóc lùa trong tôi rét mướt
Tôi níu giữ trong tay chút lãng mạn đầu đời
Nỗi nhớ bập bềnh như mặt hồ loang nước
Là thiên thu khi tôi cầm tay em!
Người tình đầu với kiêu sa trong mắt,
Đừng xô tôi chìm ngã giữa bụi mù
Để mỗi sáng hoa trong vườn vẫn nở
Nghìn năm sau cây lá vẫn xanh.
|