HOA XOAN BÊN THỀM CŨ

 
 

Ngỡ ngàng lối cũ tìm em
Hoa xoan đã rụng tím thềm xưa xanh
Chim tươi giọng hót xao cành
Gió chiều Đông buốt tê lòng cố nhân
Cửa hờ khép mở buâng khuâng
Dáng huyền đâu? Lá cuối sân rơi thầm
Đâu lời hẹn gởi trăm năm
Tình ta tấm mẵn ân cần trao nhau
Bây giờ trống trước, vắng sau
Tao phùng lạc điệu nát nhàu con tim
Thôi đành thế sự làm quên
Hoa xoan nhặt nhạnh chút tình phôi phai.

Cuối Đông, 1996

GẶP BẠN CUỐI NĂM

 
 

Bất chợt quán chiều cà – phê bụi
Mắt mừng ha hả - mấy thằng điên
Bể dâu dầu dãi màu sương muối
Ấm lòng nhớ lại chuyện đã quên!

Tháng 12/2010
Nguyễn Nguyên Phượng