Mùa Qua

 
 

ngoài không gian kia xao xác hạt mưa tháng mười một
thành phố không mùa đông co ro đón những cơn gió lạnh se
từ đâu rơi vào lòng ai chiếc lá mỏng mảnh còn non xanh

ừ,
thì mùa vừa qua trong trái tim người không mong đợi


buổi sáng cứ thế trôi
buổi chiều cứ thế trôi
buổi tối cứ thế trôi
theo ngọn đèn mù trong khung cửa căn phòng đóng kín


bật

tắt

tắt

bật

chấm vàng nhỏ hiu hắt chờ ai
khuôn mặt người rạng rỡ
khuôn mặt người méo mó
khuôn mặt người trầm tư


một bóng


bên này trái đất nhìn qua bên kia trái đất
có gì khác nhau trên bầu trời cao xanh kia
có gì khác nhau giữa đêm và ngày
giữa bâng khuâng hơi thở
giữa xót thương màu thời gian


ngoài không gian kia xao xác hạt mưa tháng mười một
thành phố không mùa đông co ro đón những cơn gió lạnh se
lặng lẽ
tôi đi tìm tôi
xuyên qua ngọn đèn mù nhà ai
xuyên qua chấm vàng nhỏ méo mó
tôi - nhìn - thấy - bóng - tôi
thẩn thơ
ngồi đợi

 

Nguyễn Kim Anh