Truyện Rất Ngắn

Hạnh Phúc

 
 
 

Mưa buồn đến rã rời, sũng dại.
Nắng buồn đến cháy bỏng, đau rát.
N bảo, chị cố gắng nghe lời Thiền Sư, buông. Buông, nhưng mãi không buông được. N đã từng thử cầm chiếc ly rồi chế nước sôi vào ly cho đầy tràn, nước tuôn trên tay N bỏng rát, N đành phải vội buông tay. Chiếc ly rơi xuống, vỡ tan. Ly rơi vỡ dễ dàng, nhưng T thì không rơi vỡ được. T cứ sừng sững trong trái tim N. Thách thức, đau đớn.
Không buông được thì cứ ôm lấy vậy. N sẽ yêu T với tình yêu không cần đền đáp, được chưa? Chị hỏi. Và tôi trả lời rằng, N thật hạnh phúc vì dẫu sao trong muôn muôn triệu người đàn ông có mặt trên cuộc đời này N đã tìm thấy một người để chị đắm đuối, điên dại yêu. Hãy giữ lấy tình yêu ấy cho riêng mình, vì không phải ai cũng may mắn có được tình yêu, ai cũng có thể yêu mê đến vậy, N à.


Thương

 
 

Bà nói với ông:
- Em thương anh
- ...
Bà lấy làm ngạc nhiên đã nói ra câu ấy một cách trơn tru, dễ dàng đến vậy. Gần một đời bà chưa từng chủ động, tự nguyện nói câu ấy với bất cứ một người đàn ông nào, ngoại trừ ông. Bà lại bật thốt:
- Em thương anh nhiều lắm
- Cám ơn em
- Cám ơn vì em đã nói thương anh?
-…
Bà nhìn thấy hai hạt nước ứa ra từ đôi mắt mệt mỏi, cằn cỗi của ông. Bà ước giá còn trẻ để có thể cuồng nhiệt lao vào lòng ông.


Mỹ

 
 

- Anh có biết khiêu vũ không?
- Ai mà chẳng biết
- Ui, vậy mà em không biết đây
...
- Em đang định ghi danh học khiêu vũ
- Sao em không học Hatha Yoga thích hợp hơn
- Vì sao anh cho Hatha Yoga thích hợp hơn khiêu vũ?
- Hatha Yoga giúp người ta chống bệnh tật và trẻ đẹp lâu hơn
- Khiêu vũ cũng làm người ta khoẻ mạnh và trẻ lâu đó chứ
- Hatha Yoga làm con người đẹp toàn điện
- Đẹp toàn diện là đẹp như thế nào hả anh?
- Là đẹp cả trong ngoài, từ tâm hồn đến thể xác
Chị muốn nói với anh rằng gần hết một cuộc đời đàn bà, chị đã luôn cố gắng trau chuốt phẩm hạnh mong có được một tâm hồn hoàn mỹ. Và, thật là cô đơn, bởi thế gian này đã lạnh nhạt quay lưng với nét đẹp trừu tượng ấy từ lâu rồi.
Nhưng chị chỉ buông một câu bông lơn
- Em cảm thấy em hơi hơi đẹp cả hai thứ đó rồi!


Tiếc

 
 

- Thèm biết bao được ngồi ở một bờ biển nào đó nhìn hoàng hôn rơi dần xuống... /…
- Em có điều kiện. Hãy thực hiện nhanh những gì mình thích.
- Có những thứ mình thích nằm ngoài sự “có điều kiện” thì phải làm sao?
- …
Nàng chẳng thể nói tiếp rằng, nàng ước đến tê dại một lần được ngồi nhìn hoàng hôn rơi dần xuống… cùng với anh. Đây sẽ là điều tiếc ước còn mãi trong cuộc đời nàng.


Không Thể

 
 

Trăng nhìn Ryokan nằm trần truồng ngắm mình, thương vị Thiền Sư khôn xiết. Khi nghe Ryokan trầm ngâm ước lấy được mặt trăng tuyệt đẹp để tặng nốt cho tên trộm, Trăng vội nấp vào đám mây vừa trờ tới.
Ôi, Ryokan đáng thương! Trăng thì thầm, Thiền Sư không biết tên trộm chỉ nhìn thấy bộ áo quần cũ của ngươi thôi sao. Dù ngươi có muốn cho đi mặt trăng này thì tên trộm cũng không thể nhìn thấy được vẻ đẹp của nó.
Ryokan lúc ấy đang mơ màng trôi vào giấc ngủ, không biết Trăng đã nấp trong mây.

 
 

Nguyễn Kim Anh