Chiều Bà Rịa

 
 

Chiều Bà Rịa mây đùn trắng núi
mặt trời lấp loáng
ruộng muối chằng chịt vết nứt ổ nhện
biển Long Hải xanh ngắt
sóng bạc đầu đuổi nhau từng đợt lô nhô
bãi cát in vết chân đơn độc
người đi tự bao giờ

Chiều Bà Rịa tan trường cầu Thủ Lựu
người qua đường ngơ ngác
chiếc xe lam chật ních tiếng cười
những cô gái Long Điền khúc khích
những chàng trai đất đỏ tinh nghịch
về đâu

phố thị

rừng sâu

Chiều Bà Rịa loanh quanh không tiết mục
chợ lơ thơ
bè bạn dăm tên
quán xá quen nhẵn mặt
bi da

cà phê

nhậu nhẹt
như điệp khúc chán phèo
đường phố lên đèn
vắng tanh

Chiều Bà Rịa cơn mưa bất chợt
từng lũ người tất bật
bên hàng hiên gió tạt
những khoảnh vườn ướt đẫm
cây cỏ loi ngoi

vật vã

đóa hoàng lan

Chiều Bà Rịa chuyến xe đón vội
đậm kín hơi người
giữa ngổn ngang rau trái cá tôm
gà vịt kêu chí chóe
vẫn rất vui
vì đêm Sài gòn đang trước mặt

 

Lưu Nguyễn