Khi Về Qua Trường Cũ

 
 

Ta trở lại trường xưa một chiều tháng chạp
hàng phượng im lìm ướt sũng buồn thiu
những tà áo bên hàng hiên gió tạt
văng vẵng tiếng cười khúc khích tuổi hoa niên

Một thuở nọ sân trường em áo trắng
cặp sách trong tay rạng rỡ môi trầm
ta một thuở cũng sân trường áo trắng
mà tâm hồn như già cỗi trăm năm

Lòng bỗng nhớ, thiết tha ôi nỗi nhớ
nụ hôn đầu là dĩ vãng hôm qua
thành phố nhỏ tay người sao giữ nổi
cánh chim trời đã theo gió bay xa

Con đường cũ em đi về hai buổi
có mắt nhìn đắm đuối phía sau lưng
có những bài thơ vụng dại vô cùng
có đêm trắng cho tay vàng khói thuốc

Từ dạo xa trường, xa bạn bè, xa lớp
xa mối tình sớm nở, sớm chia tan
xa tuổi thơ ngây, xa mộng bướm hoa vàng
ôi kỷ niệm sống hoài trong ký ức

Nỗi nhớ đêm đêm râm ran cồn ngực
thôi thúc trở về chốn cũ ngày xưa
bỗng thấy mình ta một chiều tháng chạp
gã học trò già trước cổng trường xưa

Trường lớp vẫn lớp trường xưa rêu phủ
bạn bè ta tan tác ở đâu rồi?

 

Lưu Nguyễn