|
Bờ cát mịn níu chân người lữ khách
buổi sáng yên không khí mặn trong lành
biển lặng ngắt một màu xanh bích ngọc
mặt trời lên, nắng dìu dịu long lanh
Bờ cát mịn vòng tay ôm biển rộng
sóng miên man âu yếm cát vàng êm
sóng thì thầm tâm sự suốt ngày đêm
biển và cát nghìn năm kề cận mãi
biển và cát ghì ôm nhau mãi mãi
Buổi sáng, buổi chiều lang thang cửa Đại
chân bước thênh thang lòng chẳng mong cầu
những áo, những cơm, những ngày dầu dãi
trút bỏ sau lưng, như tự kiếp nào
Buổi sáng một mình, có trời, có biển
có chim líu lo trong rặng thùy dương
có cát vàng ôm dưới chân mát lịm
có những bóng hình, để nhớ, để thương
Buổi sáng, buổi chiều, giữa trời biển rộng
dáng núi mờ xa, dáng núi chập chùng
mây trắng, mây xanh, phiêu du lồng lộng
thành phố sau lưng như thể nghìn trùng
|