Cần Thiết

 
 

Ta là thân tùng bách
Em là hoa hướng dương
Yêu chung cùng một đểm
Cần thiết - những giọt sương

Ta trung niên lỡ vận
Em gái thời nhiễu nhương
Hai cảnh đời lận đận
U uẩn vì tha phương

Chiều bên trời đất khách
Ngồi mơ đời viễn phương
Thấy buồn em trong mắt
Chao ơi! Sao mà thương...

Mây có về bên ấy
Nẻo cũ trời quê hương
Cho lòng ta nhắn gởi
Träm nhớ triệu ngàn thương

Cả một thời dĩ vãng
Hồng óng những ngây thơ
Chết theo đời luân lạc
Phủ toàn bóng bụi mờ

Bên kia bờ biển biếc
Cũng không phải là nhà
Mà chỉ là ảo tưởng
Ði mãi càng thêm xa

Bao giờ ta ngược Bắc
Lòng nghĩ đến chữ Về
Ta mơ ngày ấy quá !
Sầu tái với sầu tê

 

Phạm Nam Quân