Cung Lỡ Thanh Âm

 
 

Em đã về qua nghe rất lạ
Chân dẫm hồn ta những vết thương
Ôi ! Ta tự như kìa rồi máu
Sẽ nở vườn ta vạn đóa hường

Ðã khuất mười phương, khuất mười phương
Còn trong trí nhớ một mùi hương
Và đâu nhân dáng nàng ta đã
Có một thời yêu đến loạn cuồng

Tay vút trang thơ bạt tiếng đàn
Nghe bên đồi cũ chút âm vang
Hồ như có tiếng cười khanh khách
Ðâu đó phải chäng tiếng của nàng

Mùa đã tàn đông sắp hết xuân
Thu sang hạ lỡ níu không đành
Thờ ơ dây đứt đàn im tiếng
Cung lỡ thanh âm nghẹn tiếng lòng

Không lẽ đời xưa lỗi hẹn nhau
Nên giờ xa quá chuyện ngày sau
Tiền duyên lạc mãi trong tiền kiếp
Một bóng bên trời một bóng đâu ?

 

Phạm Nam Quân