Em Cuối Trời Thu Lá Vẫn Bay

 
 

Em; cuối trời thu lá vẫn rơi
Em; trong mắt biê'c chút môi cười
Có tình tôi ở trong màu nắng
Và ở trong đêm đen màu nhung

Ngày có hai buổi sớm và trưa
Tình tôi không có chút chi thừa
Nồng như hơi thở phà trong gối
Ướt một phương người trời làm mưa

Em cuối trời thu, mùa sang đông
Tôi lẻ bầy như nhạn qua sông
Nhạn đau vì nhớ trời phương cũ
Tôi đau vì ai...em biết không ?

Em cuối trời thu lá vẫn rơi
Tình như mây giäng đầy khắp trời
Tôi thân củi mục buồn như thê?
Sông lạc giòng không thấy biển khơi

Ðêm không dài nhưng đêm rất sâu
Ta lạc nhau như hai vì sao
Hai vì sao mỏi hai tròng mắt
Soi gương đời vỡ vụn thương đau

 

Phạm Nam Quân