Hoài Vọng Khúc

 
 

Chàng từ giữa chốn ba quân ấy,
Lụy một khuynh thành chê't đứng thôi!
Riêng ta lính thú ngoài biên ải
Chưa đánh mà sao nhận đổi đời!

Mười mấy näm rồi "tù" quá "tội",
Hát hoài vọng khúc cố hương ơi
Lưu thân xứ lạ buồn muôn kiếp,
Lạc cả lòng nhau - "lạ tiếng cười".

Ðêm nằm gối mộng lần kinh sử
Mơ lửa thành Tây cháy rực trời,
Sẽ có ta về trong lúc ấy,
Dựng lại thanh bình - vẽ tiếp yên vui
Ðể thấy Mẹ cười, em thôi khóc tủi
Sẽ cùng ta ca khúc hát dâng đời...

Ði mãi, đi hoài vẫn thấy xa,
Ta mơ ngày ấy mộng Hoàng Hoa,
Nắng thành đô vắng như thương nhớ,
Có áo em vàng thơ Nguyên Sa
Có mộng Ðinh Hùng bên cửa lớp,
Có vàng lên sắc thắm hồn ta

 

Phạm Nam Quân