Tứ Tuyệt

 
 

biệt
Trời nghiêng nắng nhạt chiều rồi
Màu quan san thẫm bóng người khuất xa
Bên đời còn lại mình ta
Về trong nỗi nhớ phong ba ngập hồn

nhớ
Nào đâu môi mắt tiếng cười
Hương người thả gió bên trời tóc bay
Ái ân còn có lòng này
Nữa đêm tỉnh giấc mới hay một mình

hạnh ngộ
Gặp nhau đôi mắt nghẹn ngào
Xa ừ thấy lại má đào ngày xưa
Mười näm tưởng một giấc mơ
Tới chừng hạnh ngộ ơ hờ xuân xanh

nguyện
Trói đời nhau tự phút này
Ðừng buông ra nữa cơ hàn cũng không
Nhớ khi biệt nguyện tương phùng
Em ơi kiếp tới trùng trùng cũng theo

bác ái của nàng
Hoa nụ nhỏ trái tim hồng quá đổi
Em cười ta "bác ái " để đâu rồi (?)
Chúa Người dạy yêu người không có tội
Vâng lời Người, ngoan nhé bé yêu ơi !

 

Phạm Nam Quân