Góc Phố

 
 

những con đường loang nắng
thành phố
vắng hơn mùa

chấp chới trên mây không
kỷ niệm buốt

khi cơ thể nhiệt đới em thở hắt lên đời tôi

khi em hoá thạch một cái nhìn sững

khi em vĩnh viễn có mặt

trong những giấc mơ bùi ngùi
nơi góc phố
một mảnh xanh trời mùa hè đỏ rực

không biết kiếp nào
mùa hè cháy phực

 

Phạm Việt Cường