Sân Khấu Nắng

 
 

bước ra bậc thềm chói nắng

bất ngờ

em dừng lại

khoảng lặng

thiên thu

hè xanh hồng nụ môi mùa



em lặng yên
lúc tôi đang thơ trẻ nhìn trời

mật chú một tên người

tìm số điện thoại trong giấc mơ đã mất



chợt rực rỡ thứ ánh sáng khác



xuyên

thấu

những đêm xưa

tôi-nhìn-thấy-em



nơi sân khấu nhô cao huyền hoặc kia

nắng thềm hè mãi

em là nhân vật chính
trò chuyện với cuộc đời



khi tôi bắt đầu lắng nghe
sự tình cờ bỗng trở thành tất yếu

 

Phạm Việt Cường