không thể tin tưởng vào thời gian nằm im trong đêm lạnh tôi thôi đợi chờ cái chết những niềm vui thanh xuân đời lấy đi một cách bạo tàn như thể tôi là con nợ khốn nạn rồi không hiểu sao lại đột ngột trả em về khi năm tàn tháng lụn
Phạm Việt Cường