Cảm Nhận

 
 

Hôm qua lòng rụng theo cơn gió
Con đường vàng hẳn cuối mùa thu
Nỗi buồn như cũng tan trong nắng
Lúc buổi chiều lên với khói mù

Như là ai trút niềm đơn lẻ
Vào trong ý nhạc gởi xa xôi
Nhận dòng thư bạn trong đêm vắng
Nghe thoảng đâu đây nỗi ngậm ngùi

Có tiếng kêu buồn trong lối cũ
Cành hoa phai sắc gợi lòng đau
Ôi bóng thời gian đi vội quá
Chẳng kịp nhìn ra lúc nhớ nhau

Ôm niềm cô tịch theo ngày tháng
Có lúc còn quên cả đất trời
Chỉ thấy con đường như ngắn lại
Những gì thương nhớ bỗng xa xôi

Nhìn bóng hình nhau như thấy lại
Lúc lá trên cành mới chớm xanh
Mở cửa nhìn ra khu vườn cũ
Nghe chim vẫn hót ở trên cành

 

Phan Nhật Tân