Chân Trời Cứ Lùi Xa

 
 

chân trời lùi xa dần khi tôi cắm đầu chạy về phía những hy vọng đọng lại trong ráng chiều
dù biết rằng đêm sẽ lên chẳng thể nào dừng bước
làm sao thu ngắn khoảng cách chỉ với đôi chân không hay cả phi thuyền vũ trụ
không lẽ suốt đời chỉ vun trồng và chờ gặt ước mơ
chắc phải có chút nghĩa lý nào trong những hành động vô thức
ai có thể chấp nhận không thành có để lại thành không

HOHHOHHOHHOHHOH
theo đuổi hay đuổi theo thì dòng nước cũng chảy
tự thân đã là cuộc chạy không ngừng
những dây xích đứt nối mà ta đành đeo mang
làm sao neo thuyền vào mông lung
HOHHOHHOHHOHHOH
nên nước vẫn chảy dù tôi mệt lử
cũng phải dựng mình dậy đuổi theo theo đuổi
hòn đá lăn và hòn đá vác
đồi cao như vực thẳm
HOHHOHHOHHOHHOH
chảy mòn niềm kiên nhẫn
chảy cạn những cầu mong

không lẽ tự dối lừa mình bằng cách nằm ì một chỗ
đâu có nơi ẩn trú cho vật bất động trong vũ trụ cuồng xoay
nên chăng đặt mức đến vào tim mình
chạy giật lùi vào quá khứ để rơi xuống tương lai
cũng rỗng không như hiện giờ
tiếng gõ trên thùng đã vang lên
thủng lá nhĩ chỉ còn niềm thinh lặng
của tiếng hát vang lên từ những khuôn mặt tôi
mượn ở mọi người
chạy chạy chạy mãi

khoảng cách không đổi dù chuyển trục quy chiếu một khi còn được gọi
là khoảng cách
dù một bước chân hay một vực sâu
đôi mắt cần nhắm lại để không còn trông đợi kiếm tìm
khi không nhận biết điều mình cần gặp
tôi hay tất cả
trong hố đen nhốt cứng mọi ánh sáng
HOHHOHHOHHOHHOH
chảy chạy cháy
chân trời cứ lùi xa

 

Phan Nhật Tân