Đi Tìm Hiện Tại

 
 

chẳng thể nói gì nhiều về hiện tại
thì giờ có khi không đủ
để ta sống trọn phút giây này
cuộc sống luôn kéo mình về phía trước
những tính toan chuẩn bị cho điều chưa đến
có khi hết cả cuộc đời
vậy mà khi thời khắc điểm
ta lại choáng ngợp không thể ôm tròn

khi đã trôi qua khung cửa thời gian
đầu ngoảnh lại tay bám vào quá khứ
bóng tối sẽ phủ lên ánh mờ nhạt của phôi phai
những nuối tiếc và ước mơ chẳng bao giờ trọn
kỷ niệm sẽ trở màu
xám buồn hay vàng óng
dù thế nào chúng cũng đã khỏi tầm tay

bởi đôi mắt luôn hướng về phía trước
đôi tai mở ngõ ở hai bên
trái tim nằm ẩn khuất một nơi nào
nơi trí óc nhiều khi không tìm gặp
khi tiếng lòng ngân vang
chẳng phải lúc nào cũng trong một hòa âm thuận
âm thanh cộng hưởng nhiều khi tắt ngấm
chỉ còn nghe nhịp gõ trúc trắc
của âm điệu lạc
khô
buồn

đã mấy ai nói được tất cả những gì của hiện tại
thì giờ thường khi không đủ
cho ta sống trọn phút giây này
cớ sao vẫn đoái hoài thời khắc của ngày qua
hay rong ruổi chạy theo những gì chưa xảy đến?
có lúc nào ta an trú trong nhịp sống của con tim
có bao giờ ta hiểu chính lòng mình
bằng trí óc thật đơn sơ
thấy và nghe
với tâm hồn trọn vẹn

có bao giờ
ta giáp mặt với hôm nay?

 

Phan Nhật Tân