đọc lại những dòng thơ cũ

 
 

trong gió nghe lời ai gửi
mùa thu trời đất ngậm ngùi
bước nhân gian chừng đã mỏi
dập dềnh bọt nước trùng khơi

cùng một dòng sông nước chảy
xui chi bên lở bên bồi
chợt thành bên ni bên nớ
đời trôi như dòng sông trôi

ai cắm sào neo bến đợi
bâng khuâng chờ tiếng kêu đò
ai ở cuối đường chim mỏi
lời ca chìm giữa sương mơ

không tiếc nắng vàng thuở trước
thương màu hoa sớm tàn phai
chỉ còn cánh tay gầy guộc
níu chi cho bóng thêm dài

thôi về nằm nghe sóng vỗ
không chừng gặp tiếng thì thầm
giữa một buồng tim thổn thưc
còn thoi thóp suốt ngàn năm.


có lần ta gặp ta

 
 

khi thấy mình trong gương
ta không là ta nữa
ta thật ra là ai
nhận ra mình một nửa
tìm nửa kia tìm đâu
trong cõi người muôn thuở

hôm nào chợt si mê
gặp mình trong ai khác
hồn không dưng đắm chìm
lòng bỗng dưng ngơ ngác
yêu người hay yêu ta
ngỡ mình đang đi lạc

trần gian muôn lối về
bềnh bồng trên nẻo ý
ta tìm ta tìm ta
có ai là tri kỷ
ta quên ta quên ta
cửa vào không dấu chỉ

ơi dòng đời chia đôi
từ khi ta cất bước
nụ cười khô bờ môi
gót mòn tay gầy guộc
chụp lại bóng hình ta
đường loanh quanh nẻo trước

có lần ta gặp ta
nghẹn ngào quên tiếng nói
ta nhìn ta nhìn ta
ngậm ngùi muôn dấu hỏi
trong thinh lặng vô cùng
nụ cười ai chiếu rọi.

 

Phan Nhật Tân