Giao Mùa

 
 

Đường ở đó, tháng ngày ở đó
Muốn hay chăng, cũng bước chân rồi
Ngoảnh mặt hoặc ngó về hướng khác
Rốt cùng là một cuộc nổi trôi

Đi tìm lại bóng hình đã mất
Vô vàn khuôn mặt lạ cùng quen
Lúc nhớ chẳng còn ai thiếu cả
Khi quên dường chỉ có mình quên

Thật hiếm hoi những lần gặp gỡ
Khi nào câu hỏi được hồi âm
Thường thường trôi miết trong thinh lặng
Chỉ một mình ta tâm đối tâm

Chúc nguyện mình luôn luôn tỉnh giác
Nhớ chính mình, nhớ hết người dưng
Mùa Xuân đến! đất trời đang nói
Ít ra mình không mãi âm thầm

 

Phan Nhật Tân