khi ghé garden grove

 
 

1.    chìm
trong cơn mộng
trăm năm
tỉnh
ra có lúc
muốn nằm mãi
thôi
uống ăn đi đứng nằm
ngồi mơ
màng nghe
gió nói
lời
quạnh hiu

2.   như rễ không thể giấu hoài trong đất
nỗi niềm trở mình
nứt vỡ thềm
lặng lẽ bò vào góc quạnh quẽ
nhất
cây ngả rồi
lá còn vương lòng máng rêu phong
vàng khô
bước chân ai vỡ ngoài sân trăng
chiếu nụ cười
buồn
khúc hát đọng ướt
góc mắt
ai?

3.   bỗng dưng
phiêu bạt đến đây
nhìn nhau mới nhớ có
ngày năm xưa
đến khi nói
cũng
thêm thừa rượu
thành nhạc chảy trong mưa
ai ngồi

 

Phan Nhật Tân