lá mãi phất phơ
mây hoài trôi nổi
nước lặng bên bờ
chỉ người không nói
cái nhớ đầy vơi
cái buồn chìm nổi
mênh mang cõi người
chập chùng lầy lội
theo chim trời bay
theo hoa thức ngủ
theo người một thời
riêng ta mấy thuở
đọc dòng chữ xưa
ngắm hình bóng cũ
gối tay một mình
đi tìm giấc ngủ
im im không lời
loanh quanh ngày tháng
nhớ lúc bây giờ
chân trời đã rạng
|