|
không đợi, mùa xuân vẫn đến
sau vườn trắng cả nhành mai
trước ngõ hoa vàng hé nụ
trong ta còn nhớ ai cười
suốt năm trời làm khô hạn
đêm qua trời trở cơn mưa
nghe giọt gõ thầm trên mái
thương cây sớm úa theo mùa
một nửa miền đông ngập tuyết
ngoài sân gió lạnh căm căm
nhớ góc hiên ngồi uống rượu
bạn đâu? nâng chén âm thầm
thắp nén trầm hương gió thoảng
nhớ nhau dù mất hay còn
chuông nhả tiếng vào thinh lặng
bình minh vang giữa mênh mông
rồi cuộc bi hài sẽ mãn
thấy mình rất đỗi ngây thơ
dù tin hay chăng cũng thế
ai không qua bước dại khờ
thầm nguyện yên bình tất thảy
vòng quay in dấu đuôi mi
đưa tay vuốt làn tóc bạc
thương nhau hết cả xuân thì
|