Rồi Tháng Chạp, và Xuân

 
 

Chỉ ngày tháng trôi đi
Và không gian dời đổi
Chúng ta còn đứng nhìn
Đôi khi lên tiếng nói
Lời buồn như thở than
Lời vui nghe thống hối
Lời nào là chân thành
Lời nào là giả dối
Là thực hay là mơ
Là chìm hay là nổi
Rồi tất cả còn gì
Hay chỉ là bóng tối
Hào quang nào huy hoàng
Thánh thần nào cứu rỗi
Khi chợt nhận ra mình
Một mình trên dốc sỏi
Tháng chạp về lại đi
Ta một đời trông đợi
Từng tuổi rụng rơi dần
Từng người thân còm cõi
Đợi hoa đời thắm hương
Đợi nụ cười tươi mới
Bận bịu và âu lo
Có không và chìm nổi
Khi điểm sáng chợt dừng
Màn hình kia chợt tối
Mới hay chạy một đời
Chỉ làm thân mòn mỏi
Vì sao mà phiêu bồng
Vì đâu mà tiếc nuối
Thôi thì cứ đứng nhìn
Xem tháng ngày đắp đổi
Xem ta người hư hao
Trong vũng đời lầy lội

 

Phan Nhật Tân