|
nắng gọi gió bên góc trầm u tịch
ta trở về lặng ngắm dòng sông trôi
bờ tre xanh bên cảnh cũ đổi đời
màu kiêu hãnh quyện lời chào đứt đoạn
đêm dậm chân giữa dốc tình phủ khói
ta xót lòng nhìn bước lưu vong
bén lửa khứ lai, đỏ mắt khùng ngông
áo thu vàng ngượng câm rìa vách núi
kẻ lãng trí trầm tư, tách trà bốc khói
có ba chìm bảy nổi, tấm áo rách tươm
quấn thân tàn, rừng ngủ thở hơi lên
với tay mộng ôm cơn nhoè hư thực
đêm khuất lấp tròn tay còn được mất
mở mắt nhìn tro nguội bám thân đơn
trời mưa đêm rổ rá gánh hoàng hôn
cuối chân mây đốm vàng rung ứng hiệu !
Sgon tháng 10.2015
BỖNG DƯNG NHỚ BIỂN
|