Dòng Sông Về Với Biển

 
 

Phải đến nơi thôi - mãn đời đâu phải dễ
Ta nhọc nhằn ung nhọt khắp đầy thân
Da nám đen đôi tay trầy trụa vãy
Chai dày sạn đá phủ đôi chân

Đêm thôi thúc vô vàn câu hỏi đáp
Bờ vực đời thăm thẳm lại bao dung
Cứ vấp ngã đôi lần rồi thẳng đứng
Vết sẹo bầm ta nhặt đủ yêu thương

Đôi lần vật vã bên góc đời vô vọng
Máu về tim chưa đủ buổi tao phùng
Ta ăn năn - tàn thân quỳ cất giọng
Giữa chiều nay trời trở lạnh sang đông

Ta đếm đủ trăm năm hay một khắc
Toan tính gì - mối mọt rỉ bên tai
Giọt mồ hôi thắm rệu rã đôi vai
Ngày xốc vát bài trường ca bất tử

Tay nãi gọn - ta về chơi cuộc lữ
Vết chàm nào cũng đậm nét thiên thu
Ta cứ ngắm dòng sông về với biển
Trời cao xanh lồng lộng khói vô ưu !

Sớm mai 13-10-2013

 

Lê Phương Châu