Hỏi Người Từ Tha Phương

 
 

Cũng có lúc trong giấc mơ em gặp
Bao nụ cười thỏ thẻ của ngày xưa
Quần xà lỏn… em bận lòi lỗ rún
Chơi năm mười cùng bè bạn giữa trưa

Kéo vạt áo mẹ lau mồ hôi trán
Dẫn em về phất vài cái vào mông
Con của mẹ… y thằng con trai lủng
Mai mốt nầy … ai gánh nỗi… phải không…

Cũng có lúc nơi phố phường… em đợi
Giận, dậm chân… mòn hết mấy vỉa hè
Em, cứ muốn mưa về thay nước mắt
Ướt cả lòng, vẫn không đủ hả hê…

Rồi lúc gặp… nụ cười nơi cát bụi
Khinh khỉnh đời chẳng khinh khỉnh cùng em
Thò tay bắt bỏ hồn em vào túi
… cùng dung dăng đến mệt cả nỗi niềm

Cũng có lúc nơi xứ người xa lạ
Nhớ quê hương ngồi bó gối một mình
Trăm nỗi nhớ… em còn không nỗi nhớ
Vóc dáng người tình… gồng gánh điêu linh.

 

Nguyễn Đức Trạch