|
Trở lại nơi này thăm phố xưa
Laurier thân thiết tự bao giờ
Tám năm cây cỏ quen mầu lá
Một thoáng xa lìa tựa giấc mơ
Gác cũ chiều nay đứng lại nhìn
Mầu sơn năm ngoái vẫn còn nguyên
Mà sao bổng thấy lòng se thắt
Đôi ghế xưa giờ...vắng trước hiên!.
Lành lạnh Thu về trên lối xưa
Đường dài thơ thẩn bước chân đưa
Lá khô xào xạc trên hè vắng
Như tiếng giầy quen vẫn đợi chờ
Nắng ngã gieo vàng nhuộm lá cây
Run run gió động nhánh hoa gầy
Sao không thổi mạnh làm tê tái
Mà chỉ cho lòng thoãng đắng cay
Chiều ngậm ngùi rơi, sương khói dâng
Thu đi, Thu đến đã bao lần
Đường quen hai bóng hằng lui tới
Chưa thấy buồn vương đến một lần
Sao bổng chiều nay thấy nhớ nhung
Nhớ sương Thu lạnh, lá Thu hồng
Nhớ khi chung bước trên đường vắng
Nói chuyện quê nhà, chuyện nhớ mong
Phố cũ tiêu điều đứng ngẩn ngơ
Đâu còn bóng dáng của người xưa
Laurier giã biệt từ nay nhé
Mười bốn năm dài một giấc mơ!
|