Một Thoáng Theo Mây

 
 

Một thoáng theo mây ta về ký ức
Gõ cửa Trường Sơn ta hát giữa rừng
Hôn dấu giầy sô vạc đời chinh chiến
Thương nhớ bạn bè súng đạn đâu lưng

Một thoáng theo mây ta về sông cũ
Qua nhịp cầu Ghềnh - nao nức gót chân
Hơi thở Đồng Nai mặn mà quyến rũ
Xin trả lại người món nợ trầm luân

Một thoáng theo mây...rơi dài nước mắt
Khóc nỗi... bạn bè lưu lạc bốn phương
Thằng mất thằng còn - nổi trôi vận nước
Giọt ngắn, giọt dài ướt đẫm quê hương

Một thoáng theo mây ta về Thủ Đức
Đứng giữa quân trường hô nghỉ hô nghiêm
Xin học lại bài - Tám tuần huấn nhục
Để trả cho đời những phút bình yên

Một thoáng theo mây - ngủ trên thành phố
Thành phố Sài Gòn của tuổi thơ ta
Nơi ta đã quen - quen từng viên đá
Mòn cả sân trường - mòn cả lời ca

Một thoáng theo mây... ta về cội nguồn
Quỳ gối cúi đầu trước mặt Hùng Vương
Một lũ con cha mang giòng Bách Việt
Hoài bão lưng chừng đánh mất quê hương.

 

Nguyễn Đức Trạch