BỨC PHÙ ĐIÊU THÁNG TƯ

 
 

người vẫn còn phất phơ
trên vòm cung ngũ sắc
rơi rớt hạt thanh minh
âm u, bay vù, lặng thinh

tro vàng xoay âm binh
lắc lư cơn gió rít
rùng mình vô cảm
ho sặc sụa trào hơi lên

tôi hít ánh mặt trời
hâm nóng lò sinh tử
điểm mặt nhích môi thưa
gỡ rối màng nhện tơ
ngoài kia bướm lượn say nắng ban trưa

mây không trôi dòng ngược
nhìn hoang tưởng có không
dáng ai rọi vào ô cửa
bóng len chập choạng
thẳng đứng hình nhân
lá phướn lung lay múa nhảy
mái đình cổ phủ rêu
từng cơn gió lao xao
soi ký ức xa xưa - đêm giã từ đứt quảng
giọt nước mắt chảy dài nóng
tiếng chuông giải oan tội lỗi
kiếp người khập khểnh tối tăm
lượn vòng theo câu kinh hồng danh - sám hối
theo mạch nguồn trực trụ tây phương
mờ mờ ảo ảo
bức phù điêu bẻ sóng lướt hư không !

Sài Gòn 22.4.2014

GÓC BUỒN THÁNG TƯ

 
 

Nắng tháng tư khô ran
Tiếng chim chiều vỡ khóc
Bước nhẹ tình âm vang
Tháng năm nào khoả lấp

Phủ mặt người co ro
Vết sẹo đời cay nghiệt
Vàng son một mẻ tro
Đêm tơ chùng mắt đỏ

Truy điệu lời trối trăn
Hư không buồn trở giấc
Trời khuya mưa sao băng
Ta - góc buồn ngủ gật !

 

Sài Gòn 20.4.2014

Lê Phương Châu