Đi Qua Đèo Hải Vân

 
 

Đi qua đèo Hải Vân
Nghe hồn mình lâng lâng
Đưa tay ôm trời biển
Non nước chảy trong thân.

Người xưa đi qua đây
Máu lệ thơm cỏ cây.
Đất phương Nam mở cõi
Trời phương Nam rồng bay.

Biển Đông ầm ừ sóng
Trường Sơn hoa gậy thần
Hồn Việt đòi khai phóng
Lửa réo từ Vạn Xuân.

Em hát khúc dân ca
Dẫu vạn đèo cũng qua
Dẫu đá mòn sông cạn
Yêu nhau càng thiết tha!

Tôi đọc thơ huyền mộng
Tinh tú hội tao đàn
Tiếng thơ vang truyền thống
Gươm báu sáng vầng trăng.

Ồ. Trời biển Rồng thiêng
Đất Hùng tre mọc lên.
Non cao Chim về đậu
Gọi sử hịch Rồng Tiên.

Đường thiên lý Bắc Nam
Xanh xanh màu cây lá
Đèo sừng sững vách đá
Vang dội tiếng nghìn năm.

Đi qua đèo Hải Vân
Non nước chảy trong thân.
Tay ôm mây trời biển
Hồn mình bay lâng lâng...

 

Trần Thoại Nguyên