Sóng

 


Sóng vốn dĩ lênh đênh
Đâu hay mình phận bạc
Trong chập chùng lặng thinh
Chết chìm cho biển hát.


Bèo Bọt

 

Thơ chép thả xuống sông
Vọng âm không trở lại
Bèo bọt hoa trôi chăng
Sao đời ta trôi mãi?


 

Tranh danh hay đoạt lợi
Cũng thua một chữ “Thiền”
Thà anh làm chiếc lá
Rụng vào bàn tay em !


Cỏ Cú

 
 

Nguyện làm thân cỏ cú
Ngóng em về cuối sân
Không tin, em bước thử
Gót sen sẽ tần ngần...


Cõi Không

 


Nằm ngửa mặt bên sông
Ngó trời xanh mây trắng
Thấy gì ở cõi không
Tiếng đời rơi tịch lặng.


Vô Cùng

(Ở trên đỉnh Bà Nà)
 


Núi khóc thành sương
Thác rơi thành lệ
Mây thành hoang đường
Tôi thành dâu bể.


Hóa Thân Vào "Tình Nghệ Sĩ" Paul Gallico

 


Nếu có lần lầm lỡ
Yêu phải gã hoang tàng
Em cũng đừng lo sợ
Mũi tên thần xuyên ngang

Trái tim có rướm máu
Mới thật trái tim tình
Giai nhân và quái vật
Ai mới là yêu tinh ?

Thiên đàng hay địa ngục
Không ai biết trả lời
Đớn đau và hạnh phúc
Cứ chào đời song đôi

Hiện tiền anh lãng tữ
Tất nhiên tội quá chừng
Chỉ mong em thánh nữ
Mở hết lòng bao dung

Kệ kinh đều bá láp
Phật có nói gì đâu
Trái tim em rướm máu
Dạy anh biết tình đầu…

 

Văn Công Mỹ