Trái chín xuân nay tình rất ngọt
Điểm dừng/điểm đến/ điểm phù hư
Có ai phong kín mùi hương tóc
Trên nhánh cây già trêu phố xưa
Ta đủ bàn tay nâng ký ức
Hồn thiên thần em hạt trân sa
Thảo nào em bước ngang qua cửa
Mấy kiếp đi về thơm cõi ta
Xông Tết Nguyên Tiêu / trời trải chiếu
Giọt sương trên lá / khô lời kinh
Vách phên soãi nắm hồng chung vọng
Mây ửng hành trình kiếp phục sinh
Dòng chảy hương trầm lay tịnh thuỷ
Níu bóng xuân hồng ôm gốc mai
Ta đợi bình minh trườn dốc cũ
Góc chết đời ta sau bóng ai!
Ngửa tay trắng lạnh thong dong lạ
Vô tận biển trời / mây thênh thang
Phủi giũ bụi trần/rời ngã chấp
Trăm năm rồi cũng một tiếng vang.
|