Thơ, Một Mặt Khác

...tặng Lê Trung Khiêm
 
 

………
trên union square tôi làm bài thơ
.. nói về thiền
về sự ầm ĩ ở tenderloin*
về cộng đồng tàu gốc mỹ
về lê duẩn (sự cướp giật)
về những chuyện tình [tay ba] thơ mộng
- và táo bón.

chừng đấy quá đủ
tôi vo bài thơ liệng vô sọt rác
chả có gì trầm trọng (mặc dù sự trả giá của bài thơ nào cũng khốc liệt)
chuyện ăn- ngủ- đụ- ỉa nhất thiết cần có thơ?
- không! (khi liệng bài thơ vô sọt rác đấy chính là cách ta điền thêm vào chỗ khoảng cách của bài thơ điều tốt đẹp nhất! như vậy vai trò của bài thơ hoàn tất chả cho ai cả).

tiền thật giờ chả khác tiền âm phủ
mua được hết
.. kể cả cuộc đời
các cô gái trẻ (ưa hiện đại) thì chả bao giờ họ coi thơ ra gì.

phải chăng tới lúc gom hết thảy thơ tàu
- đời đường
đời tống
kể cả đời này
đã dịch sang tiếng việt
(truyện kiều!)
- lộng kiếng
(trong khi chính quyền cộng sản việt nam liên tục bắt giam những người có tinh thần chống trung quốc thì tàu “lạ“ ra/ vào biển việt nam như một chỗ quen không hề bị phiền hà*.)

một số con linh trưởng [còn sót] hiện thời đương thống trị
(một mặt nào đó) bình minh
- quảng trường
chợ trời
sân khấu!.

và tiếng leng keng của chuyến tàu điện ngoài đường powel đương lăn về hướng biển bắc chả khiến được bầy chim bay lên
- có gì lạ lúc nắng chan hòa cùng khắp!
(bóng tối nhiều khi lại được việc)
người tôi nặng/ thật nặng
nhẹ/ thật nhẹ
chả biết đâu lường.

đội mồ sống dậy allen ginsberg cũng sẽ làm thơ
(chắc chắn)
sẽ nói về yoga/ về sự ồn động của manhattan/ về adolf hitler/ về đồng tính (tất nhiên)
.. cùng nhiều thứ rất allen ginsberg
(vấn đề liệng bài thơ vô sọt rác hay không! tùy vào bối [tâm] cảnh khi đó
nặng nhẹ chỉ mỗi mình chàng biết.)

đời sống [tâm thức] người việt kể từ hàn mạc tử cho đến nguyễn tất nhiên
chết đi
- thơ không phải lúc nào cũng đọc được.

 

Vương Ngọc Minh

_________________________
*Khu bình dân ở san francisco
*Người Việt Online