Thong Dong Đường Về

 
 

Trả xong món nợ kiếp làm người
Cất gót về Tây mẹ mĩm cười
Trần thế quay lưng chầm chậm bước
Đò ngang rời bến nhặt khoan trôi
Hành trang cõi tạm lìa canh mộng
Cốt nhục nghiệp duyên bặt tiếng đời
Mặc áo trăng thanh màu lụa thắm
Nắng vàng ngõ trúc mẹ rong chơi !


Nẽo Về

 
 

Trần cảnh cùng ai tỏ nổi buồn
Chung trà nhạt lạnh ủ miên-trường
Vu Lan Thắng Hội tâm kinh tụng
Dưỡng dục cù lao hiếu tử thường
Bóng mẹ dặm hài dong đỉnh núi
Thân con tròn kiếp đẫm dòng tương
Mùa thu trời khóc hoa tang trắng
Lý giải vô thường con tựa nương !


Cõi Không

 
 

Chất ngất tự tình sanh tử biệt
Đủng đỉnh ngàn truông vượt ngõ không
Bờ dốc trăng khuya mờ hư thực
Cõi về thanh khiết mẹ thầm mong

Thắp nén tâm hương đầy nghị lực
Niệm Phật Di Đà mẹ nhất tâm
Nơi ấy đi về quen lối cũ
Nhẹ nhàng quẵng gánh thóc mùa đông

Hôm nay cúng mẹ con quỳ nguyện
Dâng chén cơm đầy chén nước trong
Níu bóng thời gian con gọi mẹ
Ấp ủ bên con một đóa hồng !!!

 

Mùa Vu Lan 2009

Lê Phương Châu